🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một câu nói có anh thật tốt khiến hai người đều trở nên ngơ ngác.

Khuôn mặt Lâm Ngữ Lam lập tức đỏ lên, cô không biết mình buột miệng nói ra câu khi nãy kiểu gì, đưa tay che khuôn mặt nhỏ nhắn, không nhìn Trương Thác thêm nữa, chạy đi.

Trên đường đi làm, vì câu nói lúc trước nên bầu không khí giữa hai người có hơi xấu hổ, dọc đường cũng không nói chuyện được mấy câu, Lâm Ngữ Lam ngay cả nhìn Trương Thác cũng không nhìn.

Ở dưới lầu công ty, Trương Thác đưa hộp cơm cho Lâm Ngữ Lam.

“Nhớ trước khi ăn phải hâm nóng, hôm nay anh phải chạy ra ngoài làm việc, giữa trưa không thể hâm nóng cơm cho em được.”

Khuông mặt Lâm Ngữ Lam đỏ ửng hơi gật đầu, sau khi ừ một tiếng rồi cầm hộp cơm vội vàng lên lầu.

Sáng sớm Giám đốc của bảy bộ phận nghiệp vụ đã gọi điện thoại cho Trương Thác, hỏi anh tiếp xúc với Hằng Viễn thế nào, thúc giục Trương Thác mau chóng hoàn thành chuyện của Hằng Viễn.



Trương Thác đi vào Hằng Viễn, lúc nói với lễ tân muốn gặp Lý Mỹ Nhất, Lý Mỹ Nhất vẫn chỉ nói một chữ, đợi. Từ sau khi Hằng Viễn lấy được quyền phá núi, thoáng chốc trở thành

miếng bánh ngon của giới kinh doanh ở Ngân Châu, khiến dạo gần đây người phụ trách của Hằng Viễn là Tần Âm cực kỳ bận, mỗi ngày có vô số khách hàng phải gặp, vô số hợp đồng phải duyệt, nhưng khiến Tần Âm sốt ruột nhất chính là hợp tác với Lâm Thị.

Là doanh nghiệp dẫn đầu Ngân Châu, Lâm Thị có địa vị cực

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quan-vuong/310821/chuong-172.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chàng Rể Quân Vương
Chương 172: Kẻ xấu cáo trạng trước
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.