Giờ phút này, gần như tất cả mọi người đều chĩa mũi dùi vào Trương Thác.
“Tôi nói này Lâm Ngữ Lam, Lâm Thị các cô thật đúng là phương pháp nào cũng có thể sử dụng được, tùy tiện tìm một người rồi ăn nói mạnh miệng như vậy sao?” Ông chủ Vương chế giễu.
Mấy người nhân viên tinh anh của Tập đoàn Lâm Thị ngồi đó lo lắng suông, bọn họ vốn cho rằng tuy hạng mục lần này bị Thự Quang cướp mất, nhưng dựa vào trình độ của bọn họ, vẫn có thể bàn bạc tiếp một số hạng mục khác gần đó, nhưng bây giờ, bị người này làm ra như vậy, cho dù bọn họ có bản lĩnh bằng trời thì người của Hội Đông y cũng không thể gặp mặt bọn họ thêm một lần nữa được.
Một đám bác sĩ đều phẫn nộ nhìn Trương Thác.
“Ranh con, chỗ này không phải nơi anh có thể khoác lác không biết ngượng mồm như vậy, bây giờ, anh nhất định phải xin lỗi chúng tôi, xin lỗi vì cách ăn nói ngông cuồng của anh đi!”
“Tôi ăn nói ngông cuồng sao?” Trương Thác hỏi ngược lại một câu: “Chẳng lẽ các ông cho rằng có người y thuật vượt qua các ông, đó chính là ăn nói ngông cuồng sao?”
“Trò cười, chúng tôi không đến nỗi nhỏ mọn như vậy, chẳng qua người trẻ tuổi cậu quá ngông cuồng mà thôi.” Bác sĩ Vương gầm lên.
“Không sai, nói có thể vượt qua thầy giáo của chúng tôi, cả nước có thể có được mấy người, còn anh thì tính là cái gì chứ?” Cậu học trò của Diêm Lập mở miệng.
“Mau cút đi! Lâm Thị tìm ra loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quan-vuong/310736/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.