“Không phải bảo anh nghỉ ngơi cho khỏe sao, anh còn đến công ty làm gì?” Lâm Ngữ Lam kéo cửa ghế sau ra, chủ động ngồi xuống bên cạnh Trương Thác.
“Ở nhà lâu rất nhàm chán, còn không bằng đến công ty, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy em, tốt biết bao nhiêu.” Trương Thác cười hì hì, vỗ lên ghế lái: “Giang Tĩnh, đi thôi.”
Giang Tĩnh cong môi, nhìn thoáng qua
Trương Thác trên kính chiếu hậu: “Anh Trương, anh show ân ái như vậy mà coi được sao?”
Tới công ty, Trương Thác đến Phòng Nghiệp vụ báo tin trước, anh cũng không dựa vào quan hệ của Lâm Ngữ Lam, mà giống hệt như các nhân viên thực tập khác vậy. Ngày đầu tiên đi làm cầm sổ tay công ty, còn có văn hóa doanh nghiệp, xem hết một lượt từ đầu tới đuôi.
Phòng Nghiệp vụ của Lâm Thị chia làm mấy mảng lớn, mảng của Trương Thác chủ yếu là đàm phán và hợp tác với một vài doanh nghiệp nước ngoài, gần đây Lâm Thị mới thành lập mảng này. Lâm Ngữ Lam sắp xếp Trương Thác ở đây một là để anh bắt đầu học tập và tìm hiểu từ cơ bản nhất, thứ hai cũng vì Trương Thác có biết chút tiếng Pháp.
Gần đây Lâm Thị đã thành công hợp tác bước đầu với một doanh nghiệp của Pháp, nếu có thể mở ra cửa ngõ này thì Lâm Thị đã hoàn thành một bước mang tính nhảy vọt, sẽ từ doanh nghiệp trong nước lắc mình trở thành doanh nghiệp đa quốc gia.
Ở cả thành phố Ngân Châu, đãi ngộ của nhân viên Lâm Thị luôn khiến người ta hâm mộ. Đầu tiên không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quan-vuong/310731/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.