Tiếng thở dài của ông cụ Trình dấy lên sóng to gió lớn trong cả phòng.
Tình hình gì vậy? Sao đột nhiên ông cụ Trình lại đổi lời! Chẳng lẽ vì món quà chàng trai khi nãy mới đưa tới sao? Rốt cuộc Trình Thanh bảo anh tặng cái gì?
Giờ phút này, cả người Trình Quảng giống như bị sét đánh vậy, vẻ mặt đờ đẫn đứng một chỗ, mãi in vẫn không nhúc nhích.
Vương Vỹ trợn to mắt, nhìn chằm chằm Lâm Ngữ Lam: “Lâm Ngữ Lam! Cô bảo tên vô dụng này làm gì rồi!”
Lâm Ngữ Lam nhìn Trình Thanh với ánh mắt nghi ngờ, anh cười gượng: “Đừng nhìn tôi, tôi cũng không biết ông xã tôi đã tặng cái gì đâu.”
Năm đó, chuyện nhà họ Trình từ con khiến cho dư luận xôn xao, gần như tất cả mọi người ngồi ở đây đều nghe nói đến chuyện kia, có thể nói ba của Trình Thanh muốn trở về nhà họ Trình là chuyện viển vong, trừ khi Trình Thanh có thể cực kỳ may mắn lên làm gia chủ tương lai của nhà họ Trình mới có khả năng đó.
Nhưng hôm nay ông cụ Trình lại có thể chủ động bảo Trình Thanh kêu ba về nhà, hơn nữa sau này còn quản lý nhà họ Trình! Chuyện này không khác gì sấm sét giữa trời quang, quá mức chấn động.
Tất cả của tất cả đều vì gói đồ chàng trai kia tặng ra.
Người ở đây đều cho rằng đồ này là Trình Thanh bảo Trương Thác đưa tới, nhưng người của nhà họ Lâm lại hiểu rõ ràng đó là Trương Thác tự lấy ra. Khi mọi người đều sững sờ, cảm thấy chấn động về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quan-vuong/310696/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.