“Kêu tên đầy đủ của tôi là được rồi.” Thái độ của Lâm Ngữ Lam với Tống Đào có chút lạnh lùng, đó là vì hôm qua anh ta không ngừng cổ vũ cô uống rượu, còn đề nghị một vài trò chơi mờ ám. Nếu không phải Lâm Ngữ Lam có kinh nghiệm làm ăn, cũng đã tham gia nhiều tiệc rượu, có lẽ không thể nghĩ được cách từ chối rồi.
Vào tối qua, Lâm Ngữ Lam cũng đã nói rõ ràng với Tống Đào rằng cô đã kết hôn, nhưng anh tạ vân không hề lùi bước; sau ba tuần rượu lại tỏ tình với Lâm Ngữ Lam trước mặt rất nhiều bạn học cũ, khiến cô cực kỳ xấu hổ.
“Ngữ Lam, đều là bạn học cũ, khách sáo như vậy làm gì.” Tống Đào hoàn toàn không quan tâm đến lời nói của Lâm Ngữ Lam, đi tới trước mặt cô, đưa tay tùy tiện nắm lấy cổ tay của Lâm Ngữ Lam.
Lâm Ngữ Lam lùi về sau, tránh khỏi móng vuốt của Tống Đào.
“Tống Đào, anh tự trọng một chút đi,
Milan, chúng ta đi thôi!” Lâm Ngữ Lam tức giận trừng Tống Đào, kéo Milan đi vào nhà hát.
Tống Đào nhìn bóng lưng xinh đẹp của Lâm Ngữ Lam, trong mắt chứa đầy tính xâm lược, sửa sang lại âu phục màu đỏ sâm trên người một chút, nở một nụ cười nghiền ngẫm: “Tôi xem em còn có thể kiêu ngạo tới khi nào, rồi sẽ có một ngày em phải van xin tôi thôi!”
Cục Cảnh sát thành phố Ngân Châu.
Trương Thác ngông nghênh đi ra cổng lớn của Cục Cảnh sát trong ánh mắt muốn giết người của Hàn Văn Tĩnh, lấy điện thoại nhìn thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quan-vuong/310676/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.