Cô nhi viện Xuân Đằng, thành phố Ngân Châu.
Đám trẻ ngây thơ đang chơi đùa trên bãi cỏ xanh, trên bãi cỏ, Tân Âm mặc váy dài màu trắng ngồi xếp bằng, mái tóc dài xõa sau gáy, màu tóc đen nhánh hình thành chênh lệch rõ ràng với chiếc
váy trắng của cô ta, trên tóc cô ta đội vòng hoa mà đám trẻ bện cho, gấu váy trắng trải rộng trên bãi cỏ, giống như tinh linh trong rừng rậm.
“Chị Tân Âm, em cũng muốn ăn kẹo!” Một bé trai kháu khinh chạy đến trước mặt Tân Âm, cười hì hì với cô ta.
“Tiểu Hổ, em không được ăn thêm kẹo nữa” Tân Âm vươn cánh tay ngọc, xoa đầu Tiểu Hổ, trong mắt tràn đây cưng chiều.
Một bà lão tóc hoa râm khom lưng, cười hiền từ đi tới: “Tiểu Âm, cháu nuông chiều những đứa trẻ này quá.”
Trên mặt Tân Âm lộ ra nụ cười ngọt ngào, xinh đẹp như hoa quỳnh đua nở: “Viện trưởng Thôi, cháu thấy đám trẻ này vui vẻ như vậy cháu cũng rất vui, đúng rồi, người tên là Trương Thác kia,
anh ấy đến chưa?”
“Vừa mới đến” Viện trưởng Thôi chỉ chỉ bên cạnh, trong đình nghỉ mát bằng gỗ do một người xây dựng nên, một mình Trương Thác đang lẳng lặng ngồi đó, nhìn về phía trước.
Viện trưởng Thôi nhìn dáng vẻ của Trương Thác, thở dài, trong đôi mắt hiền hòa thoáng qua chút xót xa: "Ài, đứa trẻ này mãi vẫn không giải tỏa được vướng mắc trong lòng mình, năm đó mẹ nó
nhảy lầu tự sát vì không muốn liên lụy đến nó, nó vẫn luôn tự trách bản thân mình vì chuyện này.”
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quan-vuong/278449/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.