Khi Bối Du giơ hai tay ra, định nhận lấy chìa khóa xe và giấy chứng nhận bất động sản từ người đàn ông trung niên, thì một giọng nói vang lên ở lối vào khách sạn.
“Những thứ này không cần cho anh ta nữa!”
Nhìn thấy Bối Du cầm lấy giấy chứng nhận bất động sản và chìa khóa xe, người đàn ông trung niên mãnh liệt thu tay đem tất cả lấy lại, những thứ trị giá năm nghìn vạn này đang cầm trên tay lại bị người ta lấy lại, cảm giác hụt hãng mãnh liệt khiến Bồi Du cảm thấy mình sắp phát điên.
Bối Du quay người lại nhìn, liền thấy Vị Lai và Trương Thác từ cửa khách sạn đi ra.
“Đại tiểu thư!” Người đàn ông trung niên mặc vest lập tức cúi đầu kính cẩn ngay khi nhìn thấy Vị Lai.
Đem những thứ này đi, không cần cho anh ta.” Vị Lai khuôn mặt lạnh lùng nói.
“Nhưng tiểu thư …” Người đàn ông trung niên trên mặt lộ ra vẻ khó xử, “Theo ý của cô, chiếc xe này đã viết tên của Bối Du tiên sinh rồi ạ.”
Viết tên anh ta?” Vị Lai nhìn Bối Du một cái, trong mắt Vị Lai tràn đầy sự chán ghét, thấy Vị Lai từ trong khách sạn lấy ra một chiếc ghế, sải bước đến trước chiếc McLaren P1, dùng chiếc ghé đập mạnh vào thân xe.
“Đùng” một tiếng, những người vây quanh xem vô thức nhăm mắt lại.
Chiếc xe hơn nghìn vạn, cứ như vậy bị đập đi?
Vị Lai lạnh lùng nhìn chiếc xe, “Đập!”
Nghe vậy, người đàn ông trung niên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quan-vuong/2406512/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.