Tiêu Sơn giơ bao túi giấy da bò trong tay, mở miệng nói: “Tôi phải thấy được Dương tổng trước cái đã.”
Người đàn ông đeo mặt nạ vẫy vẫy tay phía sau lưng, trong bóng tối, Dương Hùng được người khác áp tải ra khỏi quán bar, mặc dù trông có vẻ như Dương Hùng tỏ rõ rằng không bị thương gì cả, nhưng cũng có thể cảm nhận được sự nhếch nhác thảm hại của Dương Hùng, một lão tổng của Tập đoàn đứng đầu Hàng Châu, bị người ta đối đãi như vậy.
“Lão Tiêu.” Dương Hùng mở miệng gọi một tiếng, trên gương mặt hiện lên sự áy náy hổ thẹn, chuyện lần này, nếu không phải ông ta có vấn đề ở đây, thì chuyện cũng sẽ không xảy ra.
Tiêu Sơn gật đầu, ném túi giấy da bò trong tay ra phía trước.
Đối phương nhận lấy túi giấy da bò này, ánh mắt lướt qua người Tiêu Sơn và Trương Thác một lượt, lặng thinh không nói lời nào rồi bước vào trong quán bar.
Dương Hùng bị người ta áp giải, đứng ở cửa của quán bar.
Khoảng vài phút sau, trong quán bar vang lên hai chữ “thả người”.
Cái tên đang áp giải Trương Hùng đó dùng tay đẩy mạnh, Dương Hùng thất tha thất thểu bước ra khỏi quán bar.
Những người bên trong đó, căn bản không có ý muốn giết Dương Hùng, đối vối bọn chúng mà nói, thì Dương Hùng sống hay chết, cũng chẳng liên quan gì đến bọn chúng cả, cái mà bọn chúng chỉ xem trọng chính là hạng mục kỹ thuật này.
Giết Dương Hùng, chẳng qua cũng chỉ tăng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quan-vuong/2406472/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.