“Tiêu Vân Kiếm!” 
Người thanh niên quay đầu, lạnh lùng nói hướng về nhóm người đang từ từ đi tới. 
Người đàn ông tên Tiêu Vân Kiếm cười khẩy, nói: “Tiêu Chiếm Hải, mày chỉ là con chó trung thành của Tiêu Tiêu Tiêu. Dựa vào đâu mà dám gọi thẳng tên họ tao? Tao là cậu chủ nhà họ Tiêu đấy, nếu không phải nể mặt Tiêu Tiêu Tiêu thì tao đã xử lý mày lâu rồi!” 
Tiêu Chiếm Hải nghe xong vô cùng tức giận nhưng lại không thể phản bác. 
Đúng vậy, anh ta chỉ là cấp dưới của Tiêu Tiêu Tiêu mà thôi, tuy rằng Tiêu Tiêu Tiêu chưa bao giờ coi anh ta là cấp dưới nhưng trong mắt người ngoài, anh ta chỉ là người hầu của Tiêu Tiêu Tiêu. 
Mà Tiêu Vân Kiếm thì lại là một trong số các cậu chủ của nhà họ Tiêu, địa vị của hắn không quá cao, nhưng đối với kẻ hầu như Tiêu Chiếm Hải thì anh ta vẫn không thể chống đối. 
“Mày tên là gì?” 
Lúc này Tiêu Vân Kiếm đi tới trước mặt Sở Phàm, cất cao giọng hỏi. 
“Tôi tên Sở Phàm”. 
Sở Phàm điềm tĩnh đáp. 
“Ồ, Sở Phàm à? Thế mục đích mày tới đây làm gì?” 
Tiêu Vân Kiếm tiếp tục giả vờ hỏi. 
Nhưng thực thế, chuyện Trần Mộng Dao trở về nhà họ Tiêu với thân phận là Tiêu Lạc Lạc không phải là chuyện ngày một ngày hai, chỉ cần muốn điều tra thì đương nhiên sẽ biết ở thế giới bên ngoài Trần Mộng Dao đã trải qua những chuyện gì. Do vậy thân phận của Sở Phàm cũng chẳng phải bí mật gì cho cam. 
Bây giờ Tiêu Vân Kiếm lại biết rõ còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/488025/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.