Từ trên đỉnh núi xuống, Sở Phàm cũng nhanh chóng đến thẳng bến cảng đi đảo Thiên Tinh. 
Như bình thường thì Sở Phàm thấy lâu như thế này chắc du thuyền đã đi rồi, nhưng lúc anh tới đó thì nhận ra có một chiếc du thuyền vẫn đang đậu ở bến cảng. 
“Chuyện này là sao?” 
Sở Phàm ngạc nhiên vô cùng nhìn chiếc thuyền, anh rảo bước thật nhanh đi xem thế nào. 
Kết quả anh vừa mới ra đến nơi thì nhìn thấy một hình bóng quen thuộc, đó chính là bác Phúc – quản gia nhà họ Sở! 
“Cậu hai, cuối cùng cậu cũng xuất quan tu luyện thành công, tôi ở đây đợi cậu cũng nhiều ngày rồi, cuối cùng cũng có thể đón cậu về nhà”, bác Phúc bước xuống thuyền, cười rạng rỡ nói với Sở Phàm. 
“Bác Phúc, nếu cháu nhớ không nhầm thì cuộc tranh tài tìm ra người thừa kế đã kết thúc lâu rồi mà, vì sao bác lại ở đây đợi cháu, hơn nữa sao bác lại biết cháu xuất quan tu luyện thành công?”, Sở Phàm thắc mắc hỏi. 
“Ha ha, với những người tham gia cuộc so tài thì đương nhiên cuộc thi đã kết thúc, nhưng đối với gia chủ đời tiếp theo thì đừng nói là bảo bọn đợi ở đây ba tháng, cho dù là đợi ba năm cũng đáng!”, bác Phúc ngầm ám chỉ nói. 
Sở Phàm nghe vậy thì ngẩn ra, sau đó anh chỉ vào mình rồi nói: “Bác bảo gì cơ… cháu là gia chủ đời tiếp theo?” 
“Đương nhiên”. 
Bác Phúc cười nói: “Cậu là người duy nhất xâm nhập được vào động trong lòng đất, lại lấy được miếng ngọc bội tượng trưng cho thân phận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/488011/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.