Vừa nghe thấy là thi về kinh doanh, bác Đinh và Minh Khê không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Với thực lực của cao ốc Thiên Môn hiện tại, cộng thêm mối quan hệ tốt đẹp với các dòng họ lớn tại thành phố Vân Hải, có thể nói Sở Phàm đủ sức để đối mặt với đủ loại đối thủ.
“Cậu chủ, vậy chúng ta chủ động tấn công hay im lặng quan sát đây?”
Lúc này, bác Đinh lên tiếng hỏi.
“Chúng ta cứ xem thế nào đã”.
Sở Phàm cười nói: “Với thực lực bây giờ, chúng ta không cần phải tham gia tranh đấu làm gì, chờ các anh chị em kia của cháu loại bỏ bớt các đối thủ không đủ tư cách thì chúng ta ra tay cũng chưa muộn”,
“Thời gian của vòng một là một tháng mà, không cần phải vội vàng làm gì”.
Nghe vậy, bác Đinh và Minh Khê cùng những người còn lại đều gật đầu.
Bọn họ cũng cho rằng nếu ra tay quá sớm thì chẳng có chỗ nào tốt ngoài việc để lộ thực lực của bản thân.
Nhỡ bọn họ làm đám người nhà họ Sở kia quá khϊếp sợ dẫn đến liên kết với nhau thì khác nào tự tìm phiền phức cho bản thân đâu?
Nhưng bọn họ không chủ động thì không có nghĩa là các con cháu của nhà họ Sở khác lại không mò đến.
Ngày thứ hai sau khi vòng một bắt đầu, Sở Phàm đã nhận được cuộc gọi của bác Đinh.
“Bác Đinh, có chuyện gì vậy?”
Sở Phàm đang nấu bữa sáng cho Trần Mộng Dao và Kiều Tuyết, lúc nghe điện thoại thì đột ngột luống cuống, suýt chút nữa đánh rơi điện thoại vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487970/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.