“Khụ khụ…”
Lý Ý Đức ho sù sụ mấy tiếng, ông ta cố gắng bắt lấy tay của Sở Phàm, hai chân đá lung tung.
Nhưng bàn tay của Sở Phàm nặng như chì, dù ông ta có cố gắng thế nào thì cũng không thoát ra được.
Đám vệ sĩ của Lý Ý Đức thấy vậy liền xông về phía Sở Phàm, định cứu Lý Ý Đức ra, nhưng Sở Phàm như có mắt ở sau đầu vậy, anh tung cước ra phía sau, đám vệ sĩ liền bay thẳng ra ngoài.
“A!”
Nhất thời, cả phòng giám sát vang lên những tiếng kêu gào thảm thiết.
“Bây giờ chẳng phải đã có lựa chọn thứ ba rồi sao?”
Sở Phàm nhìn Lý Ý Đức, cười lạnh lùng rồi nói.
Trong mắt Lý Ý Đức tràn đầy kinh ngạc, ông ta cố gắng hít thở, nhưng chỉ thấy không khí vào phổi mình ngày càng ít, khiến ông ta hoa cả mắt, đầu đau nhức.
“Sở… Sở Phàm, đừng gϊếŧ ông ta!”
Hoàng Phụng ở trên đài quan sát, gắng gượng nói: “Giao ông ta cho cảnh sát thì sẽ tra hỏi ra được rất nhiều chuyện hữu ích, gϊếŧ ông ta tuy nhanh nhưng lại không có ý nghĩa gì cả đâu!”
Nghe vậy, Sở Phàm hơi suy tính một chút, rồi ném Lý Ý Đức lại trên mặt đất.
Lý Ý Đức như được cứu sống, đang chuẩn bị hít một hơi thật sâu để loại bỏ cảm giác khó thở thì Sở Phàm lại đập vào gáy ông ta, khiến ông ta ngất đi.
Đám vệ sĩ kia thấy Boss của mình đã bị bắt nên không còn dám phản kháng nữa mà ngoãn ngoạn chạy vào phòng giám sát chủ.
Đáng tiếc là đã quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487965/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.