“Cô dám đánh tôi ư?”
Tên thanh niên ngẩng gương mặt đỏ ửng lên, nhìn chằm chằm Trần Mộng Dao.
Trần Mộng Dao hơi hoảng loạn vì đám đông đều đổ dồn sự chú ý về phía mình nhưng vẫn cắn răng nói: “Anh vừa mới lên đã nắm vai tôi thì tại sao tôi không thể đánh anh? Tôi còn chẳng quen biết anh”.
“Toẹt!”
Tên nhanh niên nhổ nước bọt lạnh lùng cười nói: “Tất cả phụ nữ tới đây tối ngày hôm nay ai mà chẳng phải cái loại bán thân? Cô còn giả vờ ngây thơ cái gì? Được ông đây nhắm đến là vinh hạnh của cô đấy. Cô sợ tôi không trả nổi tiền hay là sao hả?”
“Anh nói cái gì? Đây không phải buổi liên hoan của hội sinh viên chúng ta sao?
Trần Mộng Dao chợt ngây người rồi lập tức hỏi to.
Cô nhìn ngay sang chủ tịch hội sinh viên bên cạnh thì phát hiện chị chủ tịch hội sinh viên bình thường thân thiết như chị em ruột với cô đang nằm gọn trong vòng tay của một người đàn ông khác, ánh mắt đê mê trong khi bàn tay người kia còn đang sờ soạng trước ngực.
Giờ Trần Mộng Dao mới chợt nhận ra, có lẽ buổi tụ họp tối nay chẳng phải của nhóm nhiếc gì mà là một cuộc giao dịch đen tối bất hợp pháp mà thôi.
Thảo nào cô cứ thắc mắc mãi sao không thấy có ai là nam giới tham gia mà chỉ có mấy thành viên nữ tính cả chủ tịch hội.
Mà lúc đó ngoài cô ra thì những thành viên nữ khác đều đã rơi vào tay những người đàn ông khác nhau.
Người nào dễ ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487954/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.