Nói rồi Sở Phàm ra khỏi bệnh viện.
Giang Mậu vẫn đứng đó, ngây ngốc nhìn theo hướng Sở Phàm vừa đi.
Ngay lúc nãy, hắn cảm nhận được một áp lực vô cùng lớn đằng sau bóng lưng Sở Phàm.
Phải biết rằng Sở Phàm mới chỉ là chàng thanh niên mới hai mấy tuổi.
Hắn vẫn còn nhớ lần đầu hai người gặp nhau, Sở Phàm đứng ra đàm phán với hắn vì bạn của mình.
Khi đó Sở Phàm vẫn chưa có khí thế như bây giờ, trên người anh lúc đó vẫn còn toát lên vẻ non nớt, vì thế nếu lúc đó Hạ Trúc không xuất hiện, Sở Phàm cũng chẳng có gì khiến hắn phải sợ.
Nhưng bây giờ, Sở Phàm hoàn toàn không cần bất kỳ ai, chỉ cần một bóng lưng toát ra sát khí của anh đã khiến hắn vô cùng hoảng hốt.
Nhưng mới có bao thời gian chứ, vậy mà Sở Phàm đã có sự thay đổi kinh khủng tới vậy.
Bên này, Sở Phàm đã xuống dưới tầng một.
Ngay trước mặt anh là các thành viên của Phàm Giới xếp thành từng hàng, nhìn mãi không thấy điểm cuối đâu Sở Phàm không hề có chút lo lắng nào.
Anh tiến lên phía trước một bước, giọng nói to dõng dạc: “Các anh em, hôm nay có kẻ ức hϊếp, chà đạp lòng tốt của chúng ta, làm tổn thương người của chúng ta ta, vậy nên giải quyết thế nào?!”
“Gϊếŧ!!”
Tất cả đều đồng thanh hô to.
Tất cả những người có mặt tại bệnh viện đều cảm giác tai ù tù, đầu óc quay cuồng.
“Được, tất cả hãy bắt đầu hành động, nhất định phải tìm được ba tên sát thủ bỏ trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487930/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.