Thẩm Lăng Khê đeo kính râm đội mũ ngồi phía góc trong của chiếc bàn và im lặng ăn đồ ăn, cô không hề làm phiền mấy người kia đang hàn huyên với nhau.
Lần đầu tiên cô phát hiện ra một cậu chủ nắm quyền toàn bộ cao ốc Thiên Môn như Sở Phàm mà cũng có thể giản dị như vậy, nhưng cô cũng nhanh chóng nhớ ra ngay Sở Phàm tuy bình thường giỏi giang phong độ, chứ thực ra anh ấy vẫn chỉ là sinh viên vừa mới tốt nghiệp thôi.
Ăn đến khoảng hơn hai giờ sáng, Lâm Khải và Triệu Hiểu Kim tửu lượng không tốt nên đã nằm gục ra bàn từ lâu.
Chỉ có Lí Dục vẫn kiên trì để uống với Sở Phàm, cuối cùng cậu ta lại một hơi uống cạn ba ly rượu, Lí Dục cảm thấy không thể cầm cự được nữa, cúi đầu nằm bò ra bàn luôn.
“Phù...... cuối cùng cũng khiến cho bọn họ say hết”.
Sở Phàm thở phào, đặt ly rượu trong tay xuống bàn mà nói.
Thẩm Lăng Khê nhìn anh với con mắt nghi ngờ: “Anh không say á?”
“Tôi làm sao say được”.
Sở Phàm lắc đầu, nói ra một câu khiến Thẩm Lăng Khê cảm thấy càng khó hiểu hơn.
Sở Phàm mỉm cười, anh giải thích: “Chắc cô cũng biết tôi là người luyện võ, tôi dùng nội lực để đẩy men rượu ra, cho nên mới không bị say thôi”.
Nghe thấy lời giải thích, Thẩm Lăng Khê vẫn chẳng hiểu gì cả.
Ngày tốt nghiệp chẳng phải chính là ngày mà các sinh viên đều chơi hết mình để chào tạm biệt quãng đời sinh viên à? Lúc này nên để bản thân được xả hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487892/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.