Phùng Thượng Hải nhíu mày bực bội vì tầm giờ này lại có người làm phiền ông ta.
Ông ta bực mình nghe máy rồi quát: “Có chuyện gì đấy, bảo chúng mày đi bắt người mà chúng mày gọi điện cho tao làm gì?”
“Thưa ông...... ông hai, chuyện không hay rồi, chúng tôi bị trúng mai phục, giờ mọi người đều bị thương nặng, cả tiểu đội của tôi ngoài tôi ra thì đều gục rồi!”
Đây là đội trưởng của một tiểu đội tinh nhuệ, là một người luyện võ có thế lực rất mạnh, nhưng ai ngờ cả tiểu đội mà hắn đem đi lại đều chết hết!
Phùng Thượng Hải muốn hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thì bộ đàm lại một lần nữa kêu lên, là người của một tiểu đội khác gọi tới.
Không kịp nghĩ nhiều, Phùng Thượng Hải vội vàng ấn vào nút nghe.
“Ông hai, người của đối phương quá nhiều, còn gài rất nhiều bẫy trên đường, các anh em chết rất thê thảm, tôi đưa được ba người thoát ra nhưng lại sắp bị bao vây rồi ạ!”
“Cái gì?!”, sác mặt Phùng Thượng Hải tối sầm lại, trong lòng ông ta dấy lên một dự cảm không lành.
Sau đó là hàng loạt các cuộc điện thoại gọi tới, đều nói rằng bọn họ đã bị mai phục và rất nhiều người đã chết.
“Phịch” một tiếng.
Hai chân Phùng Thượng Hải mềm nhũn lại, ngồi thụp ngay xuống đất, trong lòng hoang mang đến cực độ.
Ông ta không ngờ đám người ác ôn đi cứu người kia đáng ra phải nên vội vàng chạy khỏi đây mới đúng, thế mà bọn chúng lại dám gài cả bẫy, rồi còn mai phục để chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487873/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.