Phương Chiến Thiên không hề nói quá, hồi còn trẻ, ông nội cậu ấy đã là người lính giỏi nhất trong bộ đội, thực lực vô cùng mạnh, vì thế hôm đó ông mới có thể thắng vị khách kia 12 trận liên tiếp.
Nhưng Sở Phàm hiện giờ, theo như tình báo thì anh mới chỉ trở thành người học võ chưa đầy hai tháng, sao có thể thắng nổi người kia chứ?
Sở Phàm không nói gì nhưng ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Phương tướng quân.
Đang lúc Phương Chiến Thiên định khuyên Sở Phàm nên suy nghĩ kỹ hơn thì Phương tướng quân lại xua tay, chậm rãi nói: “Chiến Thiên, cháu không cần nói nữa”.
“Nam tử hán đại trượng phu, đầu đội trời chân đạp đất, cần phải có ý chí, chỉ cần ý chí không lung lay thì sẽ mãi mãi không bao giờ bị người khác đạp đổ được!”
“Bây giờ ý chí của Sở Phàm chính là mang người mình yêu trở về, sức mạnh của nó vô cùng lớn, ông vô cùng tin tưởng cậu ấy”.
Nói rồi, Phương tướng quân vẫy tay với bảo vệ đứng bên cạnh, người nọ lập tức bước lên phía trước, lấy từ trong túi ra một chiếc phong bì.
Phương tướng quân cầm lấy phong bì, lia nhẹ một cái, chiếc phong bì rơi trúng tay Sở Phàm, ông cười: “Tôi đã sớm biết kết quả sẽ như vậy, vì thế đã cho người chuẩn bị trước rồi”.
“Kiều Tuyết và Trần Mộng Dao bây giờ đang bị nhốt ở từ đường nhà họ Phùng, nhà họ Phùng nằm ở trên đỉnh núi Ngũ Vân, nhà họ Phùng đã mua lại cả quả núi đó, vì thế bắt đầu từ chân núi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487869/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.