Cô bước nhanh vài bước để đi ngang với Sở Phàm, ngón tay vô thức đặt lên cánh tay anh.
Sở Phàm ngây người, định bỏ tay cô ấy ra thì Phương Duyên vội vàng nói: “Anh không được bỏ ra!”
“Cô Phương, chúng ta chỉ đang diễn kịch thôi, đợi chút đi vòng quay chụp hai cái ảnh là được rồi chứ bây giờ cô với tôi lôi lôi kéo kéo giữa bàn dân thiên hạ thế này thì sau này sao mà lấy chồng?”
Sở Phàm bất lực bật cười, nghiêm túc nói.
Phương Duyên bĩu môi nói: “Anh nói lắm thật đấy, đã đồng ý diễn kịch với tôi rồi thì nói gì mà lắm thế. Anh nghĩ tôi muốn nắm tay anh à. Anh trai tôi cho người lén lút chụp trộm tôi nhằm vạch trần chúng ta không phải một đôi thật sự đấy. Nếu không tôi cũng chẳng thèm nắm tay anh!”
Nghe tới đây mà Sở Phàm bật cười khanh khách.
Cô gái này cố tình giả ngố với anh hay thật sự không hiểu gì vậy?
Với mạng lưới quan hệ của nhà họ Phương tại thành phố Vân Hải và danh tiếng của Sở Phàm như bây giờ mà muốn điều tra thông tin của anh thì không hề khó.
Dù gì thì Sở Phàm vẫn thấy rằng thông tin của anh chả có gì mà phải giấu cả vì vậy chỉ cần người nà họ Phương muốn thì lập tức có thể điều tra ra anh đã có hai người bạn gái. Nếu như vậy thì làm sao nhà họ Phương có thể ủng hộ Phương Duyên và anh đến với nhau chứ?
Vì vậy hiển nhiên là lần này Phương Duyên tự mình chạy ra tìm anh mà thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487864/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.