Trong một căn phòng cao cấp trên tầng hai.
Sở Phàm đạp bay cửa phòng, nhìn thấy Kuller sắc mặt trắng bệch đang kéo quần lên.
“Ái chà, anh Kuller cũng ở đây hả? Phùng Khang Hoa đâu rồi, sao không thấy ông ta vậy?”, Sở Phàm nhìn Kuller, giọng trêu chọc.
Kuller không ngờ Sở Phàm lại nhanh như vậy, ban nãy còn thấy thằng cha này ở bên dưới mà, tại sao chỉ trong chớp mắt mà hắn đã lại lên được đây rồi? Chẳng lẽ thằng này biết bay?
Nhưng chuyện đã đến nước này, Kuller biết bản thân chạy không thoát nữa rồi, nên hắn hít thở sâu, ép bản thân bình tĩnh lại rồi nói: “Sở Phàm, chúng ta trước giờ không thù không oán, mặc dù ban nãy tôi có đánh cậu, nhưng chắc chỉ như gãi ngứa thôi nhỉ, cho nên, cậu có thể tha cho tôi được không?”
“Ừ, nói tiếp đi”.
Sở Phàm khép nhẹ mi mắt, dựa vào cửa, ánh mắt tràn đầy ý nghĩ sâu xa.
Kuller nhìn thấy dáng vẻ đó của Sở Phàm, trong lòng đột nhiên hiểu được chuyện này sẽ không dễ trôi qua như thế, hắn cắn chặt răng: “Sở Phàm, chỉ cần cậu tha cho tôi, tôi sẽ cho cậu năm triệu, à không, cái mạng của tôi không thể chỉ đáng giá năm triệu được, tôi sẽ cho cậu năm mươi triệu, nếu thật sự không thể thì một trăm triệu cũng được!”
“Chậc chậc chậc…”
Không để Kuller tăng giá thêm nữa, Sở Phàm đã chép miệng một cái thật dài.
Anh từ từ đứng thẳng người, ánh mắt nhìn Kuller dần trở nên lạnh lẽo hơn: “Xem kìa, làm cái nghề này đúng là cá kiếm thật đấy nhỉ, lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487856/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.