Một lúc sau hai người ném những tập tài liệu đó trên bàn, rồi quay người đi ra khỏi văn phòng làm việc.
“Phải rồi, chị đến đây ngang nhiên phá hỏng những chiếc camera này không sợ bị phát hiện à?”, Sở Phàm đi tới hành lang nơi có những chiếc camera bị làm hỏng, tò mò hỏi.
“Không cần lo đâu, trước khi tới đây tôi đã điều tra kỹ rồi, tính cách Phùng Khang Hoa rất thận trọng, trong tập đoàn Cùng Kỳ đâu đâu cũng lắp camera, rõ ràng là có bí mật gì đó không thể cho người ngoài biết được, cho nên cậu đoán xem cả công ty của ông ta thì nơi nào là nơi chiếm diện tích lớn nhất?”, Hạ Trúc nhếch miệng cười, nói với vẻ thần bí.
Sở Phàm nghĩ một lúc rồi nói: “Chắc là phòng làm việc của ông ta đúng không, nếu văn phòng đủ lớn sẽ có thể thiết kế những căn phòng bí mật để cất giấu những thứ đồ bí mật kiểu vậy”.
Nghe thấy những lời này, đôi môi của Hạ Trúc hơi nhếch lên.
Sở Phàm cũng nhíu mày cảm thấy thắc mắc, lẽ nào anh đoán sai rồi à?
Sau đó Hạ Trúc nói: “Lúc đầu tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng cuối cùng sau khi điều tra xong mới biết căn phòng có diện tích lớn nhất lại chính là phòng quan sát camera”.
“Là cậu chưa tới phòng quan sát camera thôi, ba mặt tường đều treo kín những màn hình quan sát camera, nếu người nào mà yếu tim nhìn thấy đảm bảo sẽ phải sởn da gà, mà bên trong còn có ba mươi bảo vệ thay phiên nhau trực trong đó để quan sát theo dõi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487845/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.