“Các anh tìm ai vậy?”, Sở Phàm ra mở cửa, anh nhìn những nhân viên cảnh sát đang đứng ngoài cửa với sắc mặt không mấy thiện cảm.
“Cậu chính là Sở Phàm phải không?”
Một nhân viên chấp pháp đứng đầu lên tiếng hỏi Sở Phàm.
“Là tôi đây”.
Sở Phàm cau mày nhẹ nhàng nói.
“Vậy mời cậu đi cùng chúng tôi một chuyến, có người báo cảnh sát tố cáo cậu định gạ gẫm và cưỡиɠ ɦϊếp người khác nhưng không thành!”, nhân viên cảnh sát nhìn với ánh mắt lạnh lùng, anh ta tiến tới định bắt giữ Sở Phàm.
“Đồng chí đội cảnh sát này, xin anh chờ một chút, có phải là có hiểu nhầm gì không?”
Trần Mộng Dao và Kiều Tuyết đứng phía sau Sở Phàm thấy vậy vội vàng lên tiếng.
Nếu bảo ai đó gạ gẫm và cưỡиɠ ɦϊếp thì có thể bọn họ sẽ tin nhưng để nói Sở Phàm là người làm những chuyện này thì chắc chắn họ không bao giờ tin được.
Dù gì thì họ cũng vô cùng tự tin về nhan sắc lẫn ngoại hình của mình, nếu Sở Phàm có nhu cầu thì hoàn toàn có thể tìm đến họ, cả con người của hai cô gái này đã mặc định sẽ dành cho Sở Phàm rồi, và họ luôn sẵn sàng tiến đến bước đó bất cứ lúc nào,chẳng qua vì Sở Phàm luôn kìm chế bản thân cho nên mới chưa vượt quá giới hạn sớm như vậy thôi.
Hai nhân viên cảnh sát chuẩn bị bắt giữ Sở Phàm cũng sững sờ, họ hoàn toàn không ngờ rằng trong nhà Sở Phàm lại xuất hiện hai cô gái xinh đẹp đến như vậy.
Vậy thì tên nhóc này đâu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487822/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.