“Chị Tuyết, anh Sở Phàm, hai người đang…” 
Cô ấy mắt chữ O mồm chữ A, dường như đang nghĩ đến chuyện gì động trời lắm. 
Sau đó cô ấy lại ngửi thấy một mùi hương lạ trong không khí, gương mặt xinh đẹp bỗng chốc bừng tỉnh. 
“Em, em không nên vào. Em sẽ đi ngay đây!”, gương mặt nhỏ nhắn của Trần Mộng Dao đỏ lên vì căng thẳng, vội vàng mở cửa lao ra ngoài. Sở Phàm còn không kịp ngăn cô ấy lại. 
“Cô nhóc này… Có phải hiểu lầm chúng ta rồi không?” 
Sở Phàm cười nói với Kiều Tuyết. 
Kiều Tuyết đỏ mặt gật đầu rồi đứng dậy nói ngay: “Tôi sẽ đi giải thích với con bé. Cậu tắm xong rồi cũng ra đi”. 
Sở Phàm “ừm” một tiếng, Kiều Tuyết lập tức ra khỏi phòng. 
Khi anh tắm xong thì Kiều Tuyết và Trần Mộng Dao đã ngồi trên sô pha nói chuyện. Gương mặt Trần Mộng Dao tuy vẫn đỏ nhưng ánh mắt thì đã trở nên tự nhiên hơn, không còn hoảng loạn như ban nãy nữa. 
“Anh Sở Phàm!” 
Thấy Sở Phàm đi ra cô ấy vội vàng gọi. 
Sở Phàm gật đầu rồi cười như không cười nhìn cô gái trước mặt nói: “Nhóc con, có phải bình thường hay xem trộm thứ gì không lành mạnh không?” 
“Em, em không hề!” 
Mặt Trần Mộng Dao đỏ lựng, cô cắn môi giải thích. 
“Thế sao em thấy chị Tuyết nằm cạnh anh thì lại nghĩ là bọn anh đã làm chuyện đó?”, Sở Phàm cố tình trêu cô bé này nên tiếp tục hỏi đùa. 
Mặt Trần Mộng Dao càng đỏ hơn, sau đó mới nói: “Em, em thật sự không xem những thứ đó. Chỉ là hồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487798/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.