“Tiểu Phong, sao thế?”, Sở Phong là người nhỏ tuổi nhất trong số tất cả những anh em của anh, còn chưa tham gia thử thách của dòng họ.
Bời vì tuổi còn nhỏ nên các anh em trong nhà họ Sở không ai coi cậu ta là đối thủ cả mà ngược lại còn khá thích cậu ta.
“Anh hai, anh hai, không xong rồi. Chị dâu Kiều Tuyết bị anh năm bắt đi rồi!”, Sở Phong vừa điều chỉnh lại nhịp thở. vội vàng nói.
Vừa nghe xong thì mặt Sở Phàm lập tức biến sắc.
Anh vội vàng nắm lấy vai Sở Phong, trầm giọng nói: “Chuyện gì xảy ra vậy? Sao chị Tuyết lại bị cậu năm bắt đi chứ?”
Trần Mộng Dao đứng bên cạnh cũng nói: “Đúng thế, không phải chị ấy đi giúp cậu câu cá sao?”
Nghe câu chất vấn của Trần Mộng Dao thì gương mặt non nớt của Sở Phong lộ ra vẻ oan ức, cậu ta nói: “Anh hai, em nhận lỗi với anh rằng em bị anh năm ép làm chuyện xấu. Anh ấy muốn ức hϊếp chị dâu Kiều Tuyết nên bảo em giúp”.
“Em, em không đồng ý thì anh ấy sẽ đánh em. Em, em không còn cách nào khác…”
Dứt lời Sở Phong liền khóc lớn.
Thấy bộ dạng ăn năn hối hận này của cậu ta Sở Phàm và Trần Mộng Dao cũng không muốn trách cứ gì mà chỉ hỏi: “Thế họ đi đâu rồi?”
Sở Phong khịt khịt mũi, yếu đuối chỉ về phía căn biệt thự của Sở Chính nói: “Em thấy anh năm đi về phía đó”.
“Chết tiệt!”
Ánh mắt Sở Phàm đột nhiên trở nên lạnh lẽo, điên cuồng lao thẳng về phía biệt thự của Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487791/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.