“Còn về việc tại sao em lại biết những thứ này thì anh cả cũng rõ rồi đấy. Từ nhỏ em đã có quan hệ tốt với những người giúp việc trong nhà. Có lúc thấy họ mệt rồi em sẽ giúp họ cắt cỏ, tưới nước. Những thứ này từ lúc đó em đã hiểu rồi”. 
Nghe những lời này, Sở Thiên bèn nói: “Được đấy, nhưng sao em dám chắc tên sát thủ đó sẽ đi qua đây?” 
Sở Phàm im lặng một hồi rồi trả lời ngay: “Lúc em ăn cơm để ý thấy có một cô gái ngồi cạnh Dao Dao và chị Tuyết không ngừng nói chuyện với họ. Về sau cô ta rời đi. Nếu em đoán không nhầm thì cô ta có lẽ chính là tên sát thủ kia!” 
“Mà lúc đó cô ta rời khỏi phòng ăn chắc là biết bác Cung sẽ cho người tới kiểm tra nên mới rời đi vội vàng như thế. Trong lúc gấp gáp chắc chắn cô ta sẽ chọn đi đường tắt mà bãi cỏ này là con đường tắt duy nhất để rời khỏi đây!” 
“Anh hiểu rồi, vậy anh đi tìm với em!”, Sở Thiên gật gật đầu. 
Sau đó, hai người bắt đầu cẩn thận tìm kiếm dấu chân. Chẳng bao lâu sau đã nghe thấy tiếng Sở Thiên từ đằng kia vọng đến: “Tiểu Phàm, anh tìm thấy dấu vết rồi, em mau qua đây!” 
Sở Phàm lập tức đi tới, quả nhiên thấy trên bãi cỏ trước mặt Sở Thiên có rất nhiều ngọn cỏ Bích Minh bị giẫm lên khiến chất lỏng màu trắng tràn ra, mùi hương rất nồng. 
“Đi theo dấu vết này đi!”, ánh mắt Sở Phàm thoáng một tia lạnh lùng rồi lên tiếng. 
Lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487786/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.