Cô ta chưa kịp ra tay thì một bàn tay khác đã khóa chặt cổ tay cô ta!
“Mày... Mày dám cản tao à!”
Tôn Mỹ Mỹ trừng mắt nhìn, giận tới mức thiếu điều ngất xỉu.
Cô ta với cậu năm nhà họ Sở đã tới đây trước một tuần.
Sau khi tới đây, cô ta mới hiểu được thế nào gọi là cuộc sống của quý phi thời xưa, những người giúp việc kia thấy cô ta thì cung kính vô cùng, nói năng cũng thận trọng. Chẳng có gì làm thỏa mãn lòng hư vinh của cô ta hơn thế.
Cô ta vênh mặt hất hàm sai khiến người khác đã quen, lần này có người dám chống đối cô ta, sao cô ta có thể nhẫn nhịn được chứ!
“Mày là cái thá gì mà lại dám không nghe lời tao, có tin tao gọi đội chấp pháp tới là mày chết không!” Tôn Mỹ Mỹ hét lớn với giọng the thé.
“Cô còn có thể sai khiến đội chấp pháp sao?”, Sở phàm chau mày, có chút bất ngờ.
Tôn Mỹ Mỹ ngây người một chút, cảm thấy hơi nhột, dĩ nhiên cô ta không chỉ huy nổi đội chấp pháp, nói như thế là vì muốn ra vẻ thượng đẳng thôi.
Nhưng bây giờ, cô ta dĩ nhiên sẽ không dễ dàng thừa nhận như vậy.
Cô ta lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Đúng thế thì sao, tao nói cho mà biết, nơi này là nhà họ Sở, tao là vợ của cậu chủ nhà họ Sở, mày dám vô lễ với tao thì kết cục chỉ có nước chết. Nghe rõ chưa, cái thứ hạ đẳng!”
“Chát!”
Tôn Mỹ Mỹ vừa dứt lời, Sở Phàm đột nhiên thẳng tay tát cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487782/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.