“Tên họ Sở kia, mày vẫn dám xuất hiện à?”
Sở Phàm đang ngây người ra thì một giọng nói đầy oán hận đột nhiên vang lên.
Sở Phàm ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Châu Khải đang ngồi trên xe lăn, cả người quấn băng. Anh ta đang nhìn ánh chằm chằm với ánh mắt hình viên đạn.
Hóa ra là người do Châu Khải mời tới!
Đúng rồi, trước đây anh ta đã từng nói tìm được một đoàn y bác sĩ phương Tây cực giỏi tới để chữa bệnh cho Đổng Uyển Ngâm. Không ngờ lại trùng hợp đến thế, đều là hôm nay.
Nhưng thế này cũng chả ảnh hưởng tới việc anh đi khám bệnh cho Đổng Uyển Ngâm nên Sở Phàm chẳng hề để ý tới Châu Khải mà đi thẳng vào trong nhà họ Đổng.
“Mày đứng lại cho tao!”
Đúng lúc này một giọng chói tai bỗng vang lên.
Sở Phàm quay đầu lại nhìn thì phát hiện ra đằng sau Châu Khải còn có một cô gái trông còn rất trẻ. Cô ta với Châu Khải trông khá giống nhau, có lẽ là chị em.
Hóa ra vừa nãy cô ta đã đẩy xe cho Châu Khải, chỉ có điều Sở Phàm không để ý đến Châu Khải nên cũng chẳng xem xem ai đứng đằng sau anh ta.
“Cậu tên là Sở Phàm ư? Chính cậu là người đánh em tôi thành ra thế này?” Châu Lệ nhìn Sở Phàm với ánh mắt lạnh lùng rồi trầm giọng nói.
“Anh ta ra tay trước tôi chỉ tự vệ chính đáng thôi”, Sở Phàm nhún vai, chẳng nể nang gì ai đáp.
“Hừ, tôi không cần biết ai ra tay trước. Tóm lại em trai tôi gãy một nửa số xương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487774/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.