“Dao Dao, chị Tuyết, hai người có sao không?” 
Mặc kệ vết thương trên người, Sở Phàm vội vàng chạy ra khỏi đám đông tìm Trần Mộng Dao và Kiều Tuyết, rồi hỏi. 
Trần Mộng Dao không kìm nổi cảm xúc của mình, nhào luôn vào lòng Sở Phàm mà khóc thút thít. 
Mấy ngày gần đây, sự lo lắng trong lòng cô mỗi ngày một nặng nề, chỉ sợ một phút giây nào đó nhận được tin báo tử của Sở Phàm, nếu anh đúng là không may mà gặp tai họa, chắc cô cũng không muốn sống nữa! 
Và Kiều Tuyết tuy cũng xúc động, nhưng lại ngại ngùng không dám thể hiện hành động quá khích, chỉ đứng ở đó nhìn với đôi mắt đỏ hoe, trong ánh mắt đầy sự vui mừng và dịu dàng nhìn về phía Sở Phàm. 
Ai ngờ lúc này Trần Mộng Dao lại buông Sở Phàm ra, cố tình ra vẻ vô cùng điềm tĩnh: “Chị Tuyết, tới lượt chị rồi đó”. 
Nghe thấy vậy, Sở Phàm suýt nữa thì sặc. 
Kiều Tuyết cũng trố hai mắt ra nhìn Trần Mộng Dao một cách kinh ngạc: “Dao Dao, em đừng đùa nữa, chị vẫn chưa......” 
“Chị Tuyết, em chỉ là một người con gái bình thường, nói thật thì em không thể chấp nhận bạn trai em có mối quan hệ lén lút phía sau lưng em, cho nên khi em biết được mối quan hệ của hai người, phải mất một thời gian trong lòng em luôn cảm thấy buồn bã bất an”. 
“Nhưng mà dần dần em lại thấy bất luận hai người có mối quan hệ như thế nào, thì hai người vẫn yêu thương em như lúc đầu, lúc này em mới hiểu, thực ra mối quan 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487761/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.