“Hổ cái, lâu lắm không gặp, cô vẫn ngang ngược như xưa nhỉ”, Minh Khê chớp mắt, cười với vẻ gượng gạo.
“Cô gọi ai là hổ cái?!”
Người phụ nữ tết tóc vừa nghe thấy cái biệt danh này liền nổi giận đùng đùng như ăn phải thuốc súng, suýt chút nữa thì xắn tay áo lên nhào vào Minh Khê, nhưng thấy cô ta to con thế kia, Minh Khê có khi không đỡ nổi một cú đấm của cô ta mất.
Vì thế Minh Khê trốn ngay ra sau lưng Sở Phàm, cô cau mày, nói giọng đáng thương: “Chồng, em sợ quá”.
Vốn Sở Phàm chỉ định đứng hóng thôi, ai ngờ thấy Minh Khê gọi mình như thế, suýt chút nữa sặc nước bọt.
Rõ ràng vừa nãy còn gọi là bạn trai, sao bây giờ lại thành chồng rồi? Còn được nâng cấp tại chỗ à?
Sở Phàm chưa kịp nói gì, người phụ nữ tết tóc kia đã nhìn anh với ánh mắt tràn ngập thù hận, “Ái chà, xem ra anh chàng này cũng quan trọng với cô đấy, gọi bằng “chồng” luôn rồi, cô không sợ các tình nhân khác của cô ghen à?”
Cô ta nở nụ cười lộ chiếc răng nanh như nanh hổ, nói: “Cậu đẹp trai, một tháng Minh Khê cho cậu bao nhiêu tiền, tôi trả cậu gấp hai mươi lần, cậu bỏ cô ta đi theo tôi, thấy thế nào?”
Sở Phàm giật cả mình, đang định từ chối nhưng bỗng anh nhận ra có điều gì đó sai sai, anh đâu phải đồ để bán, từ chối cái mẹ gì chứ!
“Cô hiểu nhầm rồi, tôi và sếp Minh không phải mối quan hệ kiểu đó!” Sở Phàm lạnh lùng nói.
Nhưng người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487754/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.