Nhưng không thể nào, chồng bà ta là một trong những cổ đông ở trung tâm thương mại này mà, cả tầng một đều là sản nghiệp do chồng bà ta đứng tên! 
Cậu thanh niên trước mặt đây trông cũng sáng sủa, nhưng mặc một bộ đồ giản dị thậm chí còn hơi quê mùa, sao có thể quen với chồng bà ta được, lại còn dùng cái thái độ đó để nói chuyện với chồng bà ta như thể cậu ta là cấp trên không bằng, đúng là buồn cười. 
Nghĩ vậy, bà ta cũng trấn tĩnh được chút, đưa mắt nhìn khắp một lượt rồi lại to mồm nói: “Mọi người đều đã nhìn thấy rồi đấy, tôi nói tử tế từ nãy giờ, đâu có ép bọn họ phải đền tiền đâu, giờ tự cậu ta muốn trả tiền thì đừng có nuốt lời!” 
Mọi người đứng xem xung quanh đều gật đầu làm chứng, nhưng không phải là bọn họ cảm thấy bà ta làm đúng, mà chỉ là đứng xem cho vui thì có mất gì đâu. 
Hơn mười phút sau, người đưa tiền vẫn chưa tới, Sở Phàm hơi nhíu mày, cảm thấy có chút nghi hoặc. 
Người phụ nữ thấy vậy, lập tức hỏi: “Sao thế, người đâu, tiền đâu hả, chém gió thì ai mà chẳng chém được, lại còn tìm người đem hai trăm nghìn tới, mày tưởng mày là con nhà đại gia à, đúng là nực cười!” 
“Được rồi, báo cảnh sát đi, nếu biết chúng mày không giải quyết được từ đầu thì tao đã báo cảnh sát lâu rồi, chứ lãng phí thời gian với chúng mày làm gì.” Người phụ nữ vừa nói vừa lấy điện thoại ra để gọi cho cục cảnh sát. 
Sở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487737/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.