Câu nói vừa dứt, sắc mặt Trần Mộng Vũ trở nên u ám. 
Cô ta nhìn Phong Minh Hải với vẻ bất an, đúng lúc Phong Minh Hải cũng nhìn về phía cô ta với anh mắt thắc mắc. 
Khi cứu Trần Mộng Vũ ở trong quán bar, cô ta chỉ kêu khóc nói cô ta bị Sở Phàm gài bẫy cho người làm nhục cô ta thôi, chứ không hề nhắc tới ai đó tên là “Quách Siêu” với anh ta cả. 
Quách Siêu là ai đây? 
Đúng lúc Trần Mộng Vũ định giải thích, Minh Khê lại khoanh tay trước ngực, cao giọng nói tiếp: “Khi lần thứ hai tôi gặp cô, đúng lúc cô cùng Mao Cương từ trong nhà vệ sinh đi ra, lúc đó thấy dáng vẻ vừa thỏa mãn của cô, nên tôi cũng không muốn qua quấy rầy nữa.” 
“Không ngờ một lần nữa gặp cô thì cô đã yêu anh Phong đây rồi, như vậy cũng tốt, tôi cũng không cần phải cố gắng đi làm quen với Quách Siêu hay Mao Cương, mà làm quen luôn với anh Phong đây chắc cũng được rồi nhỉ?” 
“Chị...... chị nói linh tinh!” 
Trong lòng Trần Mộng Vũ buồn bã tới tột cùng, trên mặt tỏ rõ vẻ tuyệt vọng, Phong Minh Hải đứng bên cạnh sắc mặt tối sầm lại. 
Mấy người đứng xem vừa rồi còn sỉ vả Trần Mộng Dao, lúc này lại đều nhắm trúng Trần Mộng Vũ mà chỉ chỏ: “Trời ơi, đời tư của cô gái này sao loạn thế, lại cùng với người khác làm chuyện đó ở trong nhà vệ sinh......” 
“Bản thân cô ta xấu xa như vậy mà vừa rồi còn chỉ trích người khác, chắc chắn là vu oan cho người ta cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487718/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.