“Anh đừng có qua đây!”
Đường Khả Khanh rúc vào góc phòng, gương mặt vừa sợ hãi nhưng lại có một vẻ rất cuốn hút.
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng, người đàn ông bình thường ở trước mặt quan tâm cô, yêu thương, che chở cô, một con người vô cùng tử tế, vậy mà sau khi bỏ đi lớp mặt nạ bề ngoài ra lại là một vẻ ghớm ghiếc đến vậy.
“Khả Khanh, anh khuyên em đừng phản kháng vô ích nữa, không phải bây giờ em đang cảm thấy vô cùng nóng, rất muốn cởϊ qυầи áo ra sao?”
Thích Thiếu Dương nở nụ cười ghê rợn.
Hắn cũng không vội, loại thuốc này hắn đã dùng rất nhiều lần rồi, cho dù bình thường, người dùng thuốc có tỏ vẻ thanh cao thế nào thì sau khi uống loại thuốc này chắc chắn sẽ trở thành loại phụ nữ vừa chủ động vừa phóng đãng.
Hắn chỉ cần đợi thêm chút nữa, đợi khi Đường Khả Khanh đã hoàn toàn ngấm thuốc, chủ động cầu xin anh ta thỏa mãn cô.
Ngoài cửa sổ, Sở Phàm nói với vệ sĩ phía sau mình: “Cậu đi đánh lạc hướng đi, tôi cần phải cứu người.”
Vệ sĩ gật đầu, nhảy qua tường, dùng tay đập vỡ chum nước trong sân.
“Xoảng” một tiếng chói tai.
Thích Thiếu Dương ở trong phòng vội đứng lên, giận dữ hét: “Ai đó?!”
Hắn ta quay đầu lại nhìn Đường Khả Khanh đang nằm trên đất thở gấp, cả người mềm nhũn, uốn éo như rắn bò, thấy vậy hắn vẫn quyết định ra ngoài xem thế nào.
Dù sao thuốc cũng đã bắt đầu phát huy tác dụng, hắn cũng chẳng sợ Đường Khả Khanh chạy mất, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487710/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.