“Tần Lam, chú hai đến hơi muộn, là thằng ranh này đánh cháu đúng không, cháu yên tâm, chỉ cần có chú hai ở đây, tên nào dám ức hϊếp cháu đều phải trả giá hết!” Chú hai của Tần Lam, tên Tần Phương Thốn lạnh lùng nói.
Còn chưa chờ cho Tần Lam nói ra suy đoán của cô ta về thân phận Sở Phàm, Tần Phương Thốn đã khoát tay, nói một cách lạnh lùng: “Lên hết cho tôi, đánh gãy hết hai chân hai tay của thằng khốn kia đi, đến lúc nào chỉ còn thoi thóp thì thôi!”
“Dạ!”
Đám người mặc áo đen đều đồng thanh hô to, hùng hùng hổ hổ lao về phía Sở Phàm.
“Mấy người định làm gì đấy, ai dám gây chuyện ở khách sạn Sunny này?!” Tào Tuấn trừng mắt nhìn, hai tay dang ra chặn trước mặt Sở Phàm.
Tần Phương Thốn cười khẩy nói: “Tào Tuấn, nếu ông muốn kinh doanh tiếp cái khách sạn này ở khu Tịnh Yên, tôi khuyên ông đừng có nhúng tay vào chuyện này, nếu không hôm nay tôi sẽ phá luôn cả cái khách sạn của ông luôn đấy!”
Nghe thấy vậy, đám người đứng vây quanh đều không khỏi thán phục, đúng là lời nói của chú hai nhà họ Tần vẫn là đanh thép nhất.
Nhưng nhà họ Tần là một dòng họ lớn trong khu Tịnh Yên, có sự tự tin như vậy cũng là điều bình thường.
Tần Lam đứng ở phía sau, vốn định khuyên chú hai bình tĩnh đã, dù sao khách sạn Sunny này rất có khả năng là sản nghiệp của cao ốc Thiên Môn, nhưng lại nghĩ khả năng này chỉ là phỏng đoán thôi, nên lại không nói gì nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487705/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.