“Ván thứ hai, phía liên minh thắng!”
Câu nói tuyên bố của trọng tài khiến tất cả mọi người đều quay về thực tại.
Đám người phía Giang Mậu đã bắt đầu toát mồ hôi hột, đấu năm ván thắng ba ván coi như thắng luôn, mà bọn họ đã thua hai ván liên tiếp.
Điều khiến bọn họ càng cảm thấy bất an đó là đối phương thắng được hai ván nhẹ nhàng như không, lẽ nào bọn họ thật sự muốn phía Giang Mậu nhường ra một nửa địa bàn sao?
Cô gái kia giải quyết Liêu Nam xong, ung dung quay về ngồi phía sau Rose và không lựa chọn tiếp tục thi đấu.
Người ra trận ván thứ ba của phía liên minh là một người đàn ông đô con cao một mét tám lăm, cơ thể to khỏe như một con trâu mộng, hắn vừa ra đấu trường, tất cả mọi người đều cảm thấy có một cảm giác áp lực, như thể đang đứng đối diện đây không phải người bình thường, mà như là người bọc thép vậy.
Khuôn mặt của mọi người phía Giang Mậu đều hơi biến sắc, một số người bi quan thậm chí còn lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng, như thể bọn họ đã muốn nhận thua luôn ấy.
Sau khi người đàn ông đô con bước vào đấu trường, trên khuôn mặt nở một nụ cười đắc ý, hắn nhìn một lượt ba người còn lại, cười với kiểu bất cần: “Tôi chẳng muốn chọn ai cả, mấy người tự giác ai thích lên thì lên, ai cảm thấy đánh thắng được tôi, vậy thì lên đây!”
Nghe thấy những lời hống hách đó, Triệu Đông đứng bên cạnh Sở Phàm cảm thấy khó chịu nhất, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487692/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.