Còn về Trần Mộng Vũ cũng không có kết cục tốt đẹp.
Cô ta bị mấy tên đàn ông lần lượt cưỡиɠ ɦϊếp, hiện giờ vẫn còn để lại sẹo trên cơ thể.
“Hừ, súc sinh, súc sinh! Đúng là gan to tày trời!” Bà Trần gõ mạnh cây gậy trong tay xuống sàn nhà, giận dữ thét lên.
Bà ta quay sang Trần Văn Kiệt đứng bên cạnh, lạnh lùng nói: “Văn Kiệt, vết thương trên người cháu cũng là do Sở Phàm gây ra phải không?!”
Trần Văn Kiệt bị thương, tuy không nói là bị người của Giang Mậu đánh nhưng dù thế nào anh ta cũng không thể nói ra sự thật được vì thế mới vu vạ cho Sở Phàm ra tay.
Nhưng khi đó bà Trần còn đang mải lo cho sự phát triển nhanh chóng của nhà họ Trần, không muốn gây thêm chuyện thị phi, vì vậy mới để Trần Văn Kiệt nhẫn nhịn, không ngờ mới thế mà Trần Mộng Vũ lại bị Sở Phàm hãm hại!
Thằng ranh Sở Phàm tưởng rằng nhà họ Trần không biết tức sao?!
“Mẹ, chúng ta không thể bỏ qua cho thằng súc sinh này được!” Trần Thủ Quốc bên cạnh tức giận chửi bới.
Con gái bị hãʍ ɦϊếp, cho dù là danh tiếng hay về thể xác cũng đã không còn trong sạch.
Bây giờ Quốc Sinh lại đang ở trong bệnh viện, đợi đến khi nó ra viện, nó dám nghĩ tới chuyện này sao? Nó còn có thể chấp nhận Trần Mộng Vũ đã không còn trong sạch sao?!
“Yên tâm.”
Bà Trần sa sầm mặt, lạnh lùng nói: “Khoảng thời gian này, tuy nhà họ Trần bận rộn với việc phát triển kinh doanh, nhưng ta cũng không quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487669/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.