Trần Văn Kiệt đương nhiên là sẽ không trả giá nữa, lần này nhà họ Trần và nhà họ Quách hợp tác thành công, tài sản nhà họ Trần tăng đột biến, nên bà Trần đã thưởng cho anh ta hai triệu.
Anh ta không muốn vì một chiếc bình gốm không có thông tin xuất xứ gì hết mà liên lúc dùng hết nửa số tiền, vậy anh ta chẳng phải cũng ngu ngốc không khác gì Sở Phàm hay sao?
Nhưng cứ để cho Sở Phàm mua được chiếc bình gốm đơn giản như vậy thì anh ta lại không can tâm chút nào, thế là anh ta nói: “Để anh trả giá một lần nữa, thằng cha này chẳng phải là tăng giá rất mạnh bạo sao, anh lại tăng thêm mười nghìn nữa, có giỏi thì hắn trả luôn hai triệu đi!”
Trần Văn kiệt đằng hắng một tiếng, giơ tay lên nói: “Một triệu mười nghìn!”
Khác với cách tăng giá gấp đôi của Sở Phàm, Trần Văn Kiệt mỗi lần trả giá chỉ tăng thêm mười nghìn, khiến mọi người đều cảm thấy buồn cười, anh ta không hề biết mình biết ta, cứ tưởng sẽ khiến cho Sở Phàm bị mất mặt, mà không nghĩ rằng người bị mất mặt toàn là anh ta từ nãy giờ.
Đổng Uyển Ngâm hơi nhíu mày, nhưng lại trở về trạng thái bình thường rất nhanh, tuy cách làm của Trần Văn Kiệt không được mọi người hưởng ứng lắm, nhưng quả thực đã khiến cho chiếc bình gốm này từ hai trăm nghìn lên tới hơn một triệu.
Thế là theo thói quen cô lại nhìn sang Sở Phàm, chờ anh tiếp tục trả già.
Nhưng Sở Phàm lại vươn vai một cái, rồi dửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487659/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.