“Sở...... Sở Phàm, đây thật sự là nhà của mày sao?”
Sắc mặt của Bạch Ngọc Lan như vừa gặp ma vậy, nhưng lại hỏi một câu với giọng không can tâm.
Sở Phàm lạnh lùng nhìn bà ta một cái rồi đi thẳng đến chỗ Trần Mộng Dao đang ngây người ra ở đó, anh dịu dàng nói: “Mộng Dao, đi vào trong xem nhà của chúng mình đi.”
“Anh, anh Sở Phàm, đây là nhà của chúng mình á?”
Trần Mộng Dao lúc này mới hoàn hồn, khuôn mặt đầy vẻ kinh ngạc.
“Em không tin à?” Sở Phàm cười với giọng cưng chiều, sau đó lấy điều khiển nhà của căn biệt thự ra đặt vào tay Trần Mộng Dao.
Thấy cảnh tượng đó, tất cả mọi người đều trố mắt nhìn, không dám tin đây là sự thật, Sở Phàm chẳng phải là một kẻ ở rể ăn hại sao, mới bị Bạch Ngọc Lan đuổi ra khỏi nhà họ Trần, sao cậu ta có thể mua được căn biệt thự ở vị trí trung tâm của Thanh Lâm Các được?
Hai bố con nhà lão Trương sượng sùng nhìn nhau, vừa rồi bọn họ còn luôn mồm nhấn mạnh Sở Phàm là một thằng ăn hại, trong từng câu nói đều thể hiện rõ sự kinh bỉ và chế giễu, cuối cùng Sở Phàm lại đập ngay căn biệt thự ở trung tâm chính giữa vào trước mặt bọn họ thế này.
Nếu người như vậy là loại ăn hại vô dụng, vậy bọn họ là gì, không bằng cả loại ăn hại vô dụng à?
Trương Huy đột nhiên nhớ tới hắn vừa to mồm trước mặt tất cả mọi người, rằng chỉ cần Sở Phàm có thể lôi được nhà ra thì hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487630/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.