“Mà em nghĩ nhà mình không nên đến thì phải.”
“Tính cách lão Trương thế nào thì anh cũng biết rồi đấy, mua được căn nhà mới mời chúng ta qua chơi, thực ra chẳng phải là đến để khoe à? Lại còn tổ chức họp lớp, trước đây khi chưa mua nhà sao không tổ chức họp lớp đi, mà cứ phải là lúc này?” Bạch Ngọc Lan ngồi ở hàng ghế sau càm ràm nói.
“Thì biết làm sao, đều là bạn học cũ với nhau, chẳng nhẽ lại không nể mặt ông ấy à? Lão Trương dù sao trước đây cũng là lớp trưởng lớp mình, cũng nhiệt tình với tất cả mọi người.” Trần Thủ Quốc nói với giọng có chút khó xử.
Ông ta cũng biết lần họp lớp này lão Trương chắc chắn là có mục đích khác, nhưng vì nể mặt nên ông ta cũng không thể không đi, cho nên mới bảo Sở Phàm đi siêu xe tới đón cả nhà ông ta đến, ít nhiều cũng vẫn có thể lấy được chút thể diện.
“Trước đây con trai nhà lão Trương cũng giỏi, lúc đấy cũng thích Mộng Vũ nhà mình, nhà mình nên tác thành mới phải, đều tại Sở Phàm không biết đến đúng lúc, lại đến nhà họ Trần đúng vào ba năm trước, làm lỡ chuyện cả đời của Mộng Vũ.”
“Lúc đấy nhà họ Trương mới thân với nhà mình làm sao, đến cả mẹ chúng mình cũng thích con trai lão Trương, giờ người ta đã làm CEO rồi, nghe nói thời gian tới sẽ vào làm ở tập đoàn Minh Châu, lương một năm đến cả triệu liền, thích thật......” Bạch Ngọc Lan nói với vẻ tiếc nuối, nói xong còn không quên lườm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487618/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.