“Hả? Lại? Lại thanh toán hết luôn ạ? Hai trăm triệu, là hai trăm triệu đấy cậu Sở!” Cô nhân viên lắp bắp nói.
“Hai trăm triệu thì đã sao?” Sở Phàm hỏi lại.
“Cậu Sở, cậu không có khái niệm gì về hai trăm triệu ạ?” Cô nhân viên cười với vẻ đau khổ.
“Chị đi siêu thị mua cái bánh mì, mua chai nước, trả chút tiền, thì chị có khái niệm gì không?” Sở Phàm không khỏi cảm thấy nực cười.
“Chuyện này......”
Mọi người lúc này đều không biết nói gì cả, nếu vừa rồi cậu ta nói căn nhà bốn năm triệu chỉ đơn giản như mua chai nước thôi thì mọi người còn miễn cưỡng tin được, dù sao đối với một tỷ phú mà nói, mua một căn nhà vài triệu đúng là không phải quá khó khăn.
Đương nhiên cũng không loại trừ việc thằng cha này chém gió.
Nhưng với căn nhà ở trung tâm chính giữa của Thanh Lâm Các trị giá hai trăm triệu này, căn biệt thự đơn lập cao cấp riêng một tầng đã hơn năm trăm mét vuông, bất kỳ ai cũng đều không có tư cách nói mua căn đó đơn giản như mua cái bánh mì mua chai nước cả.
“Đừng dài dòng nữa, quẹt thẻ đi.” Sở Phàm giục.
“À mà mấy hôm trước có một cô gái con nhà giàu ở thành phố Vân Hải cũng thích căn đó, nhưng cô ấy chưa mang đủ tiền, cô ấy nói về bàn với gia đình, mấy hôm nữa sẽ trả lời tôi, cậu xem căn này......” Cô nhân viên kinh doanh cảm thấy khó xử.
“Cô ta nộp tiền đặt cọc rồi à?”
“Vẫn chưa, riêng tiền đặt cọc cũng phải ba bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487609/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.