Trương Hào sợ hãi, chặt một ngón tay của hắn? Cho đến giờ phút này chỉ có hắn đi chặt ngón tay người khác, còn đây là lần đầu tiên nhận ra ngón tay của mình sắp bị chặt đến nơi, ngay lập tức trong lòng hắn cảm thấy căm phẫn, nhưng lại không kìm được nỗi sợ hãi đang nhen nhóm từ sâu thẳm trong con người mình.
“Sở Phàm, thế này......liệu có......?” Mao Cương ngập ngừng hỏi.
Động một tý là chặt ngón tay người khác, mâu thuẫn này sẽ không nhỏ đâu, Trương Hào tuy xuất phát có muộn hơn chút, nhưng sống rất khôn khéo, lại quen biết rộng, tuy giờ thế lực không được bằng Mao Cương, nhưng sau này thì khó mà nói trước được, Sở Phàm giờ lại ngông cuồng như vậy, e rằng sau này khó mà phát triển thuận lợi được.
Mao Cương không biết thân phận của Sở Phàm, thực ra lần mâu thuẫn này hắn muốn làm một người đứng giữa giải hòa.
Dọa tên Trương Hào trước, để Trương Hào đến cầu xin hắn, rồi hắn sẽ nói vài lời tốt để xin Sở Phàm, biến chuyện này từ lớn thành nhỏ, cuối cùng Trương Hào và Sở Phàm đều sẽ cảm kích hắn.
Ai ngờ mấy lời xin tha của hắn còn chưa kịp nói ra, Sở Phàm đã muốn ra tay luôn.
“Sao? Anh muốn xin cho hắn à?” Sở Phàm nhíu mày.
“Nể tình chúng ta cũng là chỗ quen biết nên tôi mới không ra tay mạnh, chứ nếu không tôi đã cắt luôn cả cánh tay của hắn rồi.”
“Sở Phàm, Trương Hào cũng không biết Mộng Dao, cũng không phải cố ý, cậu xem có thể trừng phạt cậu ta bằng cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487586/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.