“Thả tôi ra!”
Sức của Trần Mộng Dao quá yếu, còn Trần Thủ Quốc và Bạch Ngọc Lan cũng không có cách nào ngăn được bọn đàn em của Trương Hào cả, đánh đứng im nhìn Trần Mộng Dao bị lôi đi.
Đi trong hành lang khách sạn, người phụ nữ của Trương Hào thấy Trần Mộng Dao không ngừng giãy giụa nên tát cho một phát, khuôn mặt trắng nõn của Trần Mộng Dao ngay lập tức đỏ au.
“Được anh Hào để ý là vinh hạnh của mày đấy, kêu cái gì, có tin là tao cắt lưỡi của mày bây giờ không?”
“Đánh nhẹ tay thôi, chân yếu tay mềm thế kia, đánh tím hết người thì không còn ngon nghẻ nữa đâu, mà đã không ngon nghẻ thì chẳng còn nhã hứng gì hết.” Trương Hào cười híp mắt nói.
Lúc này điện thoại trong túi của Mộng Dao vang lên, giống như một ngọn cỏ yếu ớt cố nắm giữ một hy vọng sống cuối cùng, Trần Mộng Dao giãy giụa muốn lấy được chiếc điện thoại ra, kết quả lại bị Trương Hào giật lấy điện thoại.
“Để tôi nghe giúp cô.”
“Ối trời? Lại còn anh Sở Phàm? Chắc là bồ chứ gì?” Trương Hào nhìn thấy hiển thị tên người gọi đến, liền cười híp mắt.
“Anh ấy là bạn trai của tôi!” Trần Mộng Dao bướng bỉnh nói.
“Bạn trai?” Trương Hào cười, rồi nhìn sang nháy mắt với bọn đàn em xong đột nhiên hắn cười to: “Bạn trai thì được đấy, rất được, tôi thích nhất là người đã có bạn trai, cô nói xem tôi vừa chơi với cô vừa gọi video với bạn trai cô, cảm giác nghĩ thôi cũng đã thích rồi?”
Trần Mộng Dao sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487584/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.