“Anh vẫn còn tiền à mà định mua xe?” Trần Mộng Dao bỗng nhiên tỉnh cả ngủ, ngồi thẳng dậy nhìn chằm chằm vào Sở Phàm.
Sở Phàm gãi đầu gãi tai cười: “Hi hi, thực ra lần trước anh trúng xổ số cũng hơi nhiều, vẫn chưa tiêu hết, chắc là đủ để mua chiếc xe cho tiện đi lại, chủ yếu là vì em ngày nào cũng đến công ty rồi về nhà về trường đều bất tiện, nên có xe rồi anh sẽ đưa đón em.”
Trần Mộng Dao nghe thấy câu đó xong tuy trong lòng cảm động lắm nhưng sắc mặt vẫn hơi buồn rầu: “Nhưng mọi người đều biết anh không có tiền, bọn họ đều nghĩ đấy là tiền mà em cho anh, như thế chẳng phải bất công với anh à? Nhiều tin đồn tiêu cực quá, đến lúc đó giải thích cũng khó.”
“Đã nói em ngốc mà em còn không tin, em cứ nói là anh trúng xổ số thì bọn họ làm được gì nào?” Sở Phàm nhún vai giơ hai tay ra: “Với lại, giờ anh đã ra khỏi nhà họ Trần rồi, mối quan hệ hôn ước ba năm cũng đã hủy, có thế nào thì cũng chưa đến lượt nhà họ Trần quản, việc gì phải nghe mấy lời đồn đại làm gì?”
“Vâng...... thôi được vậy, anh định mua xe gì thế? Anh còn bao nhiêu tiền? Em có chút tiền ở đây, chuyển cho anh luôn.” Nói xong Trần Mộng Dao cầm điện thoại lên, chưa đợi Sở Phàm từ chối cô đã chuyển thẳng vào tài khoản của anh, Sở Phàm nhìn thấy điện thoại thông báo nhận được một trăm nghìn.
“Em lấy ở đâu ra nhiều tiền vậy?”
“Em...... em chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487559/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.