“Haiz, mấy đứa cũng quá đáng quá thể, đều là người một nhà sao lại làm ra những chuyện như vậy hả?”
“Đúng vậy, nhất là cháu đó Mộng Vũ, nó dù sao cũng là em gái của cháu, nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì trong lòng cháu có thanh thản nổi không?”
“Gia đình thì nên hòa thuận với nhau, nếu không sẽ bị người khác cười cho, rồi nói nội bộ của nhà họ Trần chúng ta hỗn loạn chẳng ra gì đấy?”
Cô dì chú bác bắt đầu lên giọng dạy bảo.
Trần Văn Kiệt và Trần Mộng Vũ tất nhiên là ngồi im để nghe, Cao Vĩnh không lôi Chung Đình ra nên cô ta không bị trách phạt, lúc này cô ta tránh ở một góc cũng không dám lên tiếng, chỉ sợ bà Trần lôi cả cô ta vào trị tội.
“Mộng Dao à, đã để cháu phải chịu tủi thân, chuyện này cũng do bà nội nhận định sai nên đã oan cho cháu rồi.”
Trước mặt nhiều người như vậy, bà ta cũng không thể ăn nói linh tinh được, chỉ còn cách mở lời xin lỗi Trần Mộng Dao.
“Hi hi, nếu đã như vậy thì không làm phiền bà Trần giải quyết chuyện gia đình nữa, tôi chẳng qua là không muốn nghe tin em gái nuôi của tôi bị người khác ức hϊếp một lần nào nữa, con người tôi tính khí không được tốt lắm, ha ha ha.” Nói xong Mao Cương lôi Cao Vĩnh đi ra.
“Em gái nuôi của cậu là ai? Là người nhà họ Trần chúng tôi à?” Bà Trần đội nhiên nhớ ra lúc Mao Cương vào đây cũng có nhắc đến em gái nuôi của cậu ta bị ức hϊếp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487543/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.