Tất cả mọi người đều sửng sốt. 
Người vừa nói......lại là Sở Phàm?! 
Loại ăn hại này rốt cuộc là đang lên cơn điên à? Sắc mặt của mọi người vô cùng thắc mắc. 
Trần Mộng Vũ quát to với giọng căm ghét không chút nể nang gì: “Cút ra kia, ở đây không có chuyện anh!” 
Sở Phàm không thèm để ý đến Trần Mộng Vũ, mà dắt bàn tay nhỏ bé của Trần Mộng Dao bước lên phía trước. 
“Đồ vô dụng tai của anh điếc rồi à?! Tôi bảo anh cút ra ngoài anh không nghe thấy chứ gì......” 
Trân Mộng Vũ to tiếng chửi, nhưng cô ta mới chỉ chửi được một nửa thì đột nhiên khựng lại giống như vừa bị ai đó lấy tay bóp ngang họng vậy, đến cả ánh mắt cũng đột nhiên trở nên đờ đẫn ra. 
Vì vị giám đốc đại sảnh đó lại đi đến trước mặt Sở Phàm rồi cúi người xuống chào! 
“Cậu Sở, chào mừng cậu đã đến.” 
“Giám đốc Vương, đài thiên văn đã chuẩn bị xong chưa vậy?” Sở Phàm mỉm cười nói. 
“Đã chuẩn bị xong hết cả rồi, cậu Sở, giờ chỉ còn đợi cậu và cô Trần đến là xong.” Giám đốc Vương lại cúi người xuống lần nữa. 
Sở Phàm gật đầu nhẹ rồi dắt tay Trần Mộng Dao đi vào bên trong. 
“Sở Phàm!” 
Nhưng lúc này Trần Mộng Vũ lại hét lên một tiếng rồi lao lên như một con điên vậy. 
Giám đốc Vương bất giác nhíu mày rồi chặn lại phía trước mặt cô ta. 
“Cô Trần, mong cô hãy giữ bình tĩnh.” 
“Bình tĩnh cái đ** mẹ mày!” Trần Mộng Vũ tức đến mức văng tục: “Người bao Vân Đỉnh Kim Cung này rõ ràng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487532/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.