Trần Mộng Dao rón ra rón rén đi vào nhà hàng như là đi ăn trộm vậy, chỉ sợ bị người khác nhìn thấy.
“Em không cần phải như vậy đâu, chúng mình quang minh chính đại đến đây ăn cơm chứ có phải đi ăn cướp đâu mà lo.” Sở Phàm nhìn Trần Mộng Dao cảm thấy bó tay với cô bé này.
“Hay là chúng mình đi ra đi? Em nghe nói ở đây hai người ăn một bữa đơn giản cũng phải mất mấy nghìn tệ, còn chưa kể phí phục vụ, như thế anh phải làm đến bao giờ chứ?” Trần Mộng Dao không hề muốn lãng phí tiền của Sở Phàm, cô biết một mình Sở Phàm kiếm tiền rất khổ cực.
“Đi thôi, anh đã đặt bàn rồi, kể cả không ăn thì tiền của anh cũng đã trả từ trước hết rồi.” Sở Phàm nhún vai giơ hay tay lên ra vẻ không còn cách nào khác.
“Á, sao anh lãng phí thế! Sau này đừng có như vậy nữa đấy!”
Trần Mộng Dao cụp tai xuống cúi mặt đi vào trong nhà hàng.
“Em đi vào nhà vệ sinh một lát, anh chờ em chút nha......” Đột nhiên Trần Mộng Dao cắm đầu đi thẳng vào nhà vệ sinh, cái bộ dạng cẩn thận ấy khiến Sở Phàm phải phì cười.
Cô bé này còn biết nghĩ cho anh nữa đấy? Nếu là Trần Mộng Vũ thì chắc chắn sẽ không làm vậy.
Phải rồi, Trần Mộng Vũ, cô ta đang cùng Quách Siêu ăn ở đây đúng không? Chỉ là nhà hàng âm nhạc Thiên Nga Trắng rất rộng, lại còn có hai tầng nữa, bọn họ đến trước chắc đã đang ở trong phòng bao hoặc là ở bàn khu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/268732/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.