“Kẻ nào làm hả?” Tiết Nghĩa phẫn nộ gầm lên, vẻ mặt vặn vẹo dữ tợn, đáng sợ như một con thú.
“Chủ…Chủ tịch Tiết, là… là một người đàn ông tên Trần Xuân Độ làm ạ…” Trên mặt tên tổ trưởng tổ bảo vệ vẫn hằn dấu tay đỏ ửng, anh ta run rẩy bước tới nói.
“Chát!” Tiết Nghĩa không nhiều lời, giơ tay lên giáng mạnh một cái tát lên mặt tổ trưởng tổ bảo vệ. Người kia bị đánh hộc máu, lảo đảo ngã xuống đất.
“Trần Xuân Độ! Trần Xuân Độ!” Tiết Nghĩa siết chặt nắm đấm, trông anh ta lúc này như con dã thú đang phẫn nộ gầm thét.
“Đưa súng cho tôi!” Anh ta giật lấy khẩu súng trong túi áo tên cấp dưới, lên đạn, mở khoá an toàn một cách tức giận.
“Đưa tôi đến tập đoàn Lê thị!” Giọng Tiết Nghĩa vô cùng tức giận, hai mắt đỏ ngầu đầy tơ máu.
Thấy vậy, thư ký Trương Tử Lan vội vàng ra hiệu cho nhóm cấp dưới: “Mau lên… ngăn chủ tịch lại!”
Nhóm cấp dưới lật đật tiến lên, khuyên ngăn Trần Xuân Độ: “Chủ tịch à, anh bình tĩnh lại đi, phải bình tĩnh!”
Cảnh tượng này thật sự hoàn toàn tương phản.
Vừa rồi anh ta còn lịch lãm nhấp rượu vang, giờ phút này đã nổi giận đùng đùng như một con dã thú mất kiểm soát.
“Buông ra! Đừng cản tôi! Tôi phải giết thằng đó! Tôi phải giết thằng đó!” Mặt Tiết Nghĩa đầy hung tợn, tựa như dã thú xổ lồng.
Nhưng nhóm cấp dưới đã giữ anh ta lại, không cho anh ta di chuyển.
Trương Tử Lan bước tới trước mặt Tiết Nghĩa, cố gắng hết sức khuyên nhủ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phe-vat/767131/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.