Chương trước
Chương sau
Trương Tử Lan nhảy cẫng lên! Cô ta phun sạch rượu trong miệng, dùng hết sức để lau rượu trên mặt! Lúc này cô ta cực kỳ hoảng hốt, bởi vì rượu trong cốc của Trần Xuân Độ có độc!! Đó là một ly rượu vang đỏ có tẩm thuốc diệt chuột...! Lúc này rượu đã đổ lên mặt, lên mũi... và thậm chí còn có rượu rơi vào miệng cô ta! Giờ phút này cô ta hoàn toàn hoảng sợ! Đó là một sự hoảng sợ đến tột cùng! Cô không muốn bị trúng độc!! Cô không bao giờ nghĩ rằng chuyện này sẽ xảy ra!!
Trương Tử Lan kéo váy lên, bất chấp cả việc bị lộ hàng mà dùng váy để lau mặt. Cô ta cũng cố sức nhổ hết cả nước mũi lẫn nước bọt, mong nhổ cho bằng hết phần độc tố trong rượu vang đỏ. Lúc này cô ta hoàn toàn xấu hổ! Hình ảnh vị tiểu thư quyền lực vừa nãy đã sụp đổ. Trước sinh mạng, tất cả đều là hư vô.
Tất cả các vị khách có mặt đều chết lặng trước cảnh tượng này! Mọi người đều cực bối rối!! Không phải chỉ lầ một ly rượu vang đỏ thôi sao?? Trương Tử Lan có cần phải kích động như vậy không??
Ngô Đống cực kỳ tức giận khi nhìn thấy bạn gái của mình bị người khác làm nhục như vậy! Hắn đột nhiên bật dậy, tay cầm lên một chai rượu vang đỏ rỗng, đập lên đầu đầu Trần Xuân Độ!
“Choang!” Chai rượu đập vào đầu Trần Xuân Độ, liền lập tức vỡ vụn!!
Khách khứa đều chấn động! Tất cả mọi người đều kinh hãi trước sự hung bạo của Ngô Đống!!
Nhưng trên đầu Trần Xuân Độ, ngoại trừ vài mảnh thủy tinh thì không có bất kỳ vết thương nào khác…..
Ngô Đống ngây người và sửng sốt một hồi, sau đó hắn tức giận: “DKM!” Hắn ta trực tiếp đâm phần còn lại của chai thủy tinh trong tay về phía Trần Xuân Độ! Thủy tinh sắc bén mang theo sát khí đáng sợ, nếu bị đâm vào người, dù không chết thì cũng tàn phế!
Tất cả những người có mặt đều hét lên, và một số nhắm tịt mắt lại vì sợ hãi!
“Bốp!” Trần Xuân Độ liền vung tay!
Ngô Đống run lên, hắn bị một cái bạt tai này hất văng ra đất, miệng phun đầy nước bọt!
Cặp đôi này đều đã đỏ bừng mắt vì tức giận, như bọn dã quỷ mất kiểm soát!
Mọi người đều hoảng sợ trước cảnh tượng này... Một số người còn muốn trốn khỏi hiện trường...
“Rầm!” Đột nhiên cửa phòng riêng bị đá văng ra! Một đám đàn ông tức giận xông vào!!
Khi nhìn thấy đám người này, cả khuôn mặt Ngô Đống lập tức nở nụ cười!!
Thuộc hạ mà hắn gọi cuối cùng cũng đã đến!
"Ngô tổng! Ngài sao vậy?! Ai hại ngài thành thế này! Tôi sẽ giết chết hắn ta!" Khi nhìn thấy bộ dạng đầy xấu hổ của Ngô Đống, bọn họ đều rất tức giận! Ngô Đống bị người khác làm mất mặt, chuyện này không thể nhịn được!
Ngô Đống tức giận chỉ tay về phía Trần Xuân Độ: "Là nó, chém chết nó đi! Chết người thì tôi bỏ tiền chạy cho! Tôi muốn nó chết!”
Ngô Đống tức giận gầm lên!!
Khách khứa đã hoàn toàn hoảng sợ!! Một vài người nhìn thấy liền trốn ra ngoài... Nhưng mà nhóm côn đồ trực tiếp chặn cửa phòng riêng, không cho ai thoát ra ngoài.
"Hôm nay, không ai được phép rời khỏi đây! Tôi muốn các người tận mắt chứng kiến tên Trần Xuân Độ này chết!!" Ngô Đống từ từ đứng dậy, vẻ mặt vô cùng hung tợn!!
Đột nhiên, bọn thuộc hạ của hắn rút mã tấu ra, dưới ánh đèn, mã tấu càng ánh lên vẻ lạnh lẽo kinh khủng!!
Mọi người đều rất hoảng loạn! Họ chỉ là những người bình thường, chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu và bạo lực như vậy!! Giết người bằng đao! Máu me quá!! Ai cũng biết bạn trai của Trương Tử Lan xuất thân từ hắc đạo... nhưng không ngờ hắn lại ghê gớm và máu mặt đến vậy!
Hả! Nghe tới đấy, tất cả mọi người đều đột nhiên nhìn nhau... Ai cũng không kịp phản ứng... Thuốc diệt chuột??!
Sắc mặt của tên nhân viên phục vụ tái nhợt... Hắn khẽ nhúc nhích hòng trốn khỏi phòng...
Ly rượu trong tay Trần Xuân Độ trực tiếp ném qua!
“Choang!” Ly rượu thủy tinh đập mạnh vào người phục vụ. Hắn bị thủy tinh đâm thẳng vào ngực, trọng thương rất nặng.
Ngô Đống và Trương Tử Lan nôn mửa dữ dội một lúc lâu mới nôn ra hết chất lỏng trong bụng... cả mặt đất đều là bãi nôn, mùi như một mớ hỗn độn!
Ngô Đống run lên và tức giận: “Con mẹ nó! Trần Xuân Độ! Hôm nay mày đừng mơ bước ra khỏi đây!
Trần Xuân Độ cười nhạt: “Sao, anh còn muốn giết tôi?"
"Mẹ nó! Hôm nay tao không chỉ giết mày! Tao còn sẽ hành chết con đàn bà của mày!!" Ngô Đống tức giận tới mức phát run, hắn đang cực kỳ giận dữ!
Trương Tử Lan tóc tai bù xù, cả người như một mụ phù thủy, hai mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ: “Tao muốn giết mày! Tao nhất định phải giết mày!!!"
Hiện trường im phăng phắc….mọi người đều sững sờ tới trợn tròn mắt!
Trần Xuân Độ đi tới chỗ Tôn Giai Giai, cầm lấy ly rượu đỏ trước mặt cô, chậm rãi đi về phía Ngô Đống.
Ngô Đống ôm khuôn mặt sưng phù, run rẩy ngồi trên mặt đất...
Trần Xuân Độ ngồi xổm trước mặt hắn, sau đó cầm cổ áo hắn lên.
"Nhãi ranh! Hôm nay tao chắc chắn sẽ không để mày sống sót bước ra khỏi khách sạn này!" Ngô Đống run lên, vẻ mặt vô cùng dữ tợn.
Trần Xuân Độ không nói lời nào, trực tiếp đổ ly rượu độc vào miệng Ngô Đống!
“Thằng khốn!!!” Ngô Đống giãy dụa kịch liệt, hắn cố gắng phản kháng, nhưng lại không thể….Rượu được đổ vào họng Ngô Đồng… Tuy rằng đã phun ra rất nhiều, nhưng hắn vẫn nuốt phải một lượng lớn…
Sắc mặt Ngô Đống đột nhiên tái nhợt, hắn vội vàng vươn tay móc cổ họng, cố gắng phun ra thuốc diệt chuột và rượu vang đỏ vừa mới nuốt xuống... Đây là thuốc diệt chuột cực độc!! Nếu anh ta nuốt phải thì tiêu rồi!
“Oẹ!” Ngô Đống ôm cổ họng, nôn ra hàng đống thứ hỗn loạn trong dạ dày chưa tiêu hoá xong. Cả mặt đất là một bãi nôn oẹ.
Trần Xuân Độ chỉ đứng sang một bên, bình tĩnh nhìn cảnh tượng này.
“Mùi vị của thuốc diệt chuột, phải không?” Trần Xuân Độ nhếch mép, như đang giễu cợt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.