Nhưng Lê Kim Huyên lại đột nhiên nói: "Không sao Giai Giai, cô là người mình, nghe cũng không việc gì."
Nghe thấy câu nói này, khuôn mặt xinh đẹp của Tôn Giai Giai có hơi ngẩn ra... Người mình? Tổng giám đốc Lê... đang coi cô ấy như người của mình sao? Nghĩ đến đây, tâm trạng của Tôn Giai Giai đột nhiên có hơi phức tạp...
Nhìn những thông tin đầu mối này, ánh mắt Trần Xuân Độ nheo lại.
"Những điều này, hẳn là vẫn không đủ để Lạc Quán Trung ra tay... thậm chí không ngại ngụy tạo bằng chứng giả như vậy... Đây là một vụ kinh doanh rơi đầu..." Giọng nói của Trần Xuân Độ thâm thúy vô cùng.
“Anh nghĩ, sẽ là ai?” Lê Kim Huyên hỏi.
Trần Xuân Độ lắc đầu. Câu hỏi này... anh tạm thời không muốn biết, cũng không thèm nghĩ tới... Dù sao là rắn hay rồng đều sẽ lòi ra phần đuôi... chỉ cần chờ đợi và dụ rắn ra khỏi hang.
Lê Kim Huyên gật đầu: “Anh xem qua trước đi.” Nói xong, cô chuẩn bị đi giày cao gót ra ngoài.
Nhìn thấy nữ thần tổng giám đốc rời đi... Trong phòng làm việc, Trần Xuân Độ và Tôn Giai Giai đưa mắt nhìn nhau, cảm giác có tật giật mình…!. truyện tiên hiệp hay
Tôn Giai Giai thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy tim đập nhanh không thể giải thích được... Cô không biết làm vậy có đúng không... bởi vì cô mơ hồ cảm thấy Trần Xuân Độ là người đàn ông của tổng giám đốc Lê... Bản thân làm như vậy, sẽ có lỗi với tổng giám đốc Lê hay không?
Trần Xuân Độ nhẹ nhàng tiến đến trước mặt Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phe-vat/767075/chuong-680.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.