Ông cụ Vương dùng ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn đứa con trai Vương Minh Thành của mình, tức giận nói: "Nhìn đứa con trai ngoan của anh xem! Tôi cho anh một ngày, lập tức đem đứa cháu khốn kiếp Vương Vô Địch kia đến trước mặt tôi!"
Vương Minh Thành cúi đầu, khom người nói: "Vâng, thưa ba... con lập tức đưa Vô Địch trở về thủ đô..."
Con ngươi Vương Văn Hạo chuyển động qua lại, anh ta đột nhiên tiến lên khuyên nhủ: "Ông nội... trước mắt cứ để Vô Địch ở lại thành phố T..."
"Xảy ra chuyện lớn như vậy, còn không mau túm cổ nó về!" Vừa nhắc tới hai chữ Vô Địch, ông cụ Vương lại nổi trận lôi đình! Nếu không phải vì đứa cháu trai vô liêm sỉ ấy, nhà họ Vương cũng đâu gặp tai họa này?!
Vương Văn Hạo dùng mọi cách khuyên can ông cụ, nhưng ý ông cụ đã quyết, nhất định phải đưa Vương Vô Địch về thủ đô! Vương Văn Hạo hết lời khuyên can không được... nên đành phải rút lui.
Vương Văn Hạo đi tới sân nhà thì khẽ thở dài... Đêm qua xảy ra trận đại biến liên lụy đến nhiều người nhà họ Vương như vậy... lần này Vô Địch không xong rồi, hành động quá liều lĩnh... lần này thực sự gây ra họa lớn rồi!
Vương Văn Hạo từ từ lấy điện thoại ra, bấm số gọi cho em trai...
...
Thành phố T, nhà họ Trương.
Vương Vô Địch nằm trên giường, đắp một chiếc chăn bông dày... Cơn chấn động đêm qua khiến cho anh ta hoảng sợ không thôi. Cảnh tượng ấy không thể nào lắng xuống được... Đầu óc anh ta hoàn toàn rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phe-vat/767038/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.