Chương trước
Chương sau
Lúc này, trong một phòng bao của một khách sạn, Lê Thần Vũ ngồi trên sofa, tâm trạng khó mà bình tĩnh được.
Đột nhiên, cửa phòng bao mở ra, một tên thuộc hạ từ bên ngoài đi vào.
Lê Thần Vũ nhìn tên thuộc hạ đó, nắm lấy tay hắn, hỏi: “Thế nào rồi?”
“Anh ta rời khỏi nhà họ Lê rồi.” Tên thuộc hạ của nhà họ Lê nói thật.
“Vậy thì tốt.” Lê Thần Vũ thở hắt một hơi, Trần Xuân Độ đã rời khỏi nhà họ Lê, chứng tỏ nhà họ Lê tạm thời an toàn rồi.
“Chuẩn bị xe, chúng ta lập tức về nhà họ Lê, nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, chắc chắn anh ta sẽ không quay lại giết nữa.” Lê Thần Vũ nói.
Lúc Lê Thần Vũ vừa nói xong, đột nhiên giọng Trần Xuân Độ từ bên ngoài truyền tới, suýt chút nữa khiến Lê Thần Vũ hồn bay phách tán!
“Lê Thần Vũ, lăn ra đây! Tao biết mày ở đây!”
Lê Thần Vũ lập tức biến sắc: “Sao có thể thế này! Tôi không nói với bất cứ ai vị trí của mình mà, sao anh ta lại biết?”
“Lê Thần Vũ! Tao đã nói rồi... mày trốn không thoát đâu!” Giọng Trần Xuân Độ như vang lên từ địa ngục giết chóc... không ngừng rúng động trong không trung!
Cả người Lê Thần Vũ run lẩy bẩy... Lúc này anh ta... như thể gặp phải vụ giết người đáng sợ nhất trong đời này!
Trong con ngươi của Lê Thần Vũ hiện lên nỗi kinh hãi tột cùng! Gia tộc có nhiều vệ sĩ như vậy... Nhà họ Dương có hai vị hào kiệt... Đặc công của Yên Kinh... Không ngờ tất cả lại không ngăn được Trần Xuân Độ? Lúc này, tinh thần Lê Thần Vũ suýt chút đã sụp đổ!
“Mau! Chuẩn bị xe cho tôi! Lập tức bảo vệ tôi ra khỏi đây!” Giọng Lê Thần Vũ run rẩy và hoảng sợ!
Một vài thuộc hạ bảo vệ Lê Thần Vũ, vội vã ra khỏi phòng bao.
Ở cửa sau của khách sạn đã chuẩn bị sẵn một chiếc xe để trốn thoát.
Mặt mày Lê Thần Vũ trắng bệch, có thế nào anh ta cũng không ngờ, ác mộng lại đến nhanh như vậy.
...
Ở cửa khách sạn, Trần Xuân Độ chậm rãi phả ra một làn khói, bình tĩnh quét mắt nhìn đám bảo vệ trước mặt.
“Gọi Lê Thần Vũ ra đây, tôi có việc tìm anh ta.” Giọng Trần Xuân Độ rất bình tĩnh.
“Khách sạn này đã kín chỗ, người ngoài không thể vào trong được!” Đám bảo vệ mặt mày hung tợn, dứt khoát từ chối.
Ánh mắt Trần Xuân Độ ngưng lại, anh đột ngột nhấc chân lên đá!
“Rầm!” Tấm chắn chống chất nổ cứng rắn trước mặt tên bảo vệ bị đá một cái vỡ tan, cả người tên bảo vệ như bị sét đánh, ói máu, bay ra ngoài!
Hiện trường nhất thời yên lặng!
Sau đó, một đám bảo vệ bỗng chốc đằng đằng sát khí xông tới với vô số roi điện cao áp hàng trăm vôn!
Mấy trăm nhân viên bảo vệ đằng đằng sát khí vô cùng đáng sợ!
Trần Xuân Độ chậm rãi lắc đầu, nhịp bước chân lóe lên, cả người anh hóa thành bóng mờ.
“Bịch bịch bịch...!” Tiếng rền vang đáng sợ đến chấn động, mấy trăm tên bảo vệ hệt như búp bê, bị đá bay đi, máu tươi bay lên không trung, hiện trường tanh mùi máu.
Một phút sau, hiện trường đầy cơ thể tàn tạ nằm ngổn ngang, vô số người nằm khắp nơi la hét thảm thiết, máu đầy đất... một đống hỗn độn!
Trần Xuân Độ phủi bụi trên người, ngẩng đầu nhìn tòa nhà khách sạn. Đột nhiên, anh bật người nhảy lên, hét lớn.
“Lê Thần Vũ, mày trốn không thoát đâu! Hôm nay tao sẽ không bỏ qua cho mày nữa!” Tiếng Trần Xuân Độ như âm thanh ở địa ngục, giọng điệu hùng hồn không ngừng vang vọng trong không trung!
Trong hành lang khách sạn, Lê Thần Vũ đang chạy trốn nghe thấy câu này, sắc mặt càng trắng bệch đến khó coi.
Ngay cả nhà họ Lê cũng không ngăn được tên ma quỷ điên cuồng này, Lê Thần Vũ thật sự nghĩ không ra, còn thứ gì có thể ngăn được anh ta!
“Mau, tăng tốc!” Lê Thần Vũ sợ hãi, run rẩy nói.
Đám thuộc hạ tăng tốc, chạy về phía thang máy.
Trong khách sạn, Lê Thần Vũ đi thang máy đến tầng trệt, ở tầng dưới đã chuẩn bị sẵn xe, anh ta muốn lên xe chạy trốn.
Đột nhiên, Lê Thần Vũ nghe thấy tiếng động cơ xe thể thao ở ngoài... anh ta biến sắc, sáp đến trước cửa sổ đưa mắt nhìn.
Sắc mặt Lê Thần Vũ bỗng thay đổi! Bên ngoài cửa sổ, hắn nhìn thấy bóng dáng như ác quỷ kia.
Cơ thể Lê Thần Vũ chợt run lẩy bẩy, suýt thì ngã xuống đất! Đám thuộc hạ phía sau vội tiến tới đỡ anh ta. Sắc mặt Lê Thần Vũ tái nhợt, trên mặt toàn là mồ hôi lạnh.
“Anh ta đến rồi! Anh ta đến rồi!” Giọng Lê Thần Vũ run rẩy hoảng sợ, lúc này anh ta vô cùng nhếch nhác: “Không đi ô tô được. Đổi! Đổi sang máy bay.”
“Cậu chủ, tầng thượng khách sạn có máy bay trực thăng của cậu.” Tên thuộc hạ vội nhắc nhở.
“Đổi sang máy bay, nhanh lên!” Sắc mặt Lê Thần Vũ đã trở nên cực kỳ thảm hại và khó coi. Lúc này anh ta đã sợ đến nỗi đi cũng không vững, đám thuộc hạ dứt khoát khiêng anh ta lên, chạy nhanh lên tầng thượng.
Lúc này, người đường đường là cậu hai của nhà họ Lê ở Yên Kinh, không ngờ lại lần nữa phải chạy trốn, hơn nữa còn là ở Yên Kinh, chạy trốn ngay trong địa bàn của gia tộc anh ta! Đây... đúng là chuyện nhục nhã nhất trong lịch sử nhà họ Lê.
Hôm nay, cho dù Lê Thần Vũ thoát được một kiếp thì những ngày tháng tương lai... tâm trí của anh ta cũng vĩnh viễn để lại di chứng của sự sỉ nhục này.
Trong khách sạn rộng lớn, một bóng người đáng sợ như sát thần đang chạy ngang dọc để tìm kiếm. Mặt nạ răng nanh liên tục toát ra sát khí của anh, anh không ngừng tìm kiếm bóng dáng của Lê Thần Vũ!
“Lê Thần Vũ, món quà khi ở thành phố T đã đến lúc trả cho mày rồi, mày trốn không thoát đâu.” Giọng Trần Xuân Độ như ác quỷ đáng sợ, không ngừng vang vọng trong sân nhà!
Ở phía sau, vô số vệ sĩ đang giận dữ đuổi theo!
Đột nhiên... dưới lớp mặt nạ, mắt Trần Xuân Độ híp lại, khóe miệng anh cong lên.
Bỗng chốc, dưới chân Trần Xuân Độ tích tụ sức lực!
“Vụt!” Anh chợt bay lên không trung, mặt đất dưới chân đã nứt toác.
Vô số tia lửa của súng ống bắn lên không trung, định cản đường anh!
Bóng dáng Trần Xuân Độ như con rồng dài thoát ra khỏi vỏ! Vọt mạnh lên không, xoay nhanh, sau đó đột nhiên lao về phía cầu thang.
...
Ở tầng cao nhất của khách sạn, sân bay trực thăng đã chuẩn bị sẵn máy bay, phi công khẩn cấp khởi động máy bay, cánh quạt khổng lồ từ từ khởi động. Sau đó tăng tốc độ quay, phát ra tiếng động cơ rất lớn của cánh quạt.
Sắc mặt Lê Thần Vũ tái nhợt và dữ tợn, anh ta được đám thuộc hạ đỡ, lao thẳng lên sân thượng, chạy một mạch về phía máy bay trực thăng!
Trong khách sạn, lúc loáng thoáng nghe thấy tiếng máy bay trực thăng, ánh mắt Trần Xuân Độ chợt ngưng lại! Anh chẳng có lòng dạ đâu mà đi dây dưa với đám người này, cơ thể chợt lóe lên, cả người gần như biến thành một tia điện, tốc độ leo cầu thang nhanh gấp mấy lần!
Bóng dáng Trần Xuân Độ nhanh như tia chớp, đột ngột tông đổ cánh cửa sắt vừa dày vừa nặng ở tầng thượng, lao thẳng ra ngoài!
Lúc này, chiếc trực thăng ở sân bay đang chầm chậm cất cánh!
Lê Thần Vũ ngồi trong khoang máy bay, lúc nhìn thấy Trần Xuân Độ đột ngột xuất hiện, sắc mặt anh ta bỗng trở nên vô cùng lạnh lùng u ám!
“Nhanh lên! Mau cất cánh!” Lê Thần Vũ sợ hãi hét lớn.
Phi công vội đẩy số lên!
Trực thăng lập tức bay lên bầu trời.
Trên tầng thượng, đám thuộc hạ của Lê Thần Vũ mặt mày u ám, bỗng rút vũ khí ra, vây chặn trước mặt Trần Xuân Độ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.