Chương trước
Chương sau
Đối với người thường, chiến đấu cường độ cao như thế chẳng khác nào một loại bòn rút thực lực điên cuồng!
Chạy nước rút năm mươi mét, người thường không có khả năng luôn duy trì ở tốc độ nhanh nhất, e rằng chỉ mấy chục giây sau đã không còn thể lực như lúc trước.
Chiến đấu cường độ cao cũng như thế, Tô Loan Loan từng ở trong đội đặc chủng, đánh nhau kịch liệt với đội trưởng của mình, bản thân được đội trưởng công nhận là đội viên cực mạnh trong quân, chính đội trưởng cũng thừa nhận chỉ có thể duy trì được hai phút, hai phút sau, anh ta khó có thể duy trì sức chiến đấu như trước được.
Mà ba người trước mặt này, thời gian nhoáng cái trôi qua, chỉ trong chớp mắt đã đi qua hơn mười phút, nhưng tốc độ và sức lực của bọn họ không yếu đi chút nào, Tô Loan Loan khiếp sợ như nhìn thấy quỷ!
Nhưng Tô Loan Loan cũng nhanh chóng tiếp nhận, có thể giao chiến với người đường đường là Long Vương, há có thể là người bình thường?
Chiến đấu ở cường độ cao như thế cũng dễ hiểu.
Ngay khi Tô Loan Loan đang nghi ngờ thân phận hai người kia, cô ta bỗng nhiên nhìn thấy khuôn mặt của Kinh, cơ thể mềm mại tức khắc run rẩy kịch liệt!
Tô Loan Loan lập tức nghĩ tới! Sắc mặt cô ra vừa khiếp sợ vừa phức tạp, trong lòng nhưng biển cuộn sóng trào!
Sao có thể như vậy! Tô Loan Loan nhìn chằm chằm khuôn mặt Kinh, cô ta lập tức nhớ tới Kinh, người danh tiếng lừng lẫy, người đã trao giải cho đội đội đặc công của cô ta sau khi họ thắng lợi trở về từ nhiệm vụ tiêu diệt ổ buôn thuốc phiện ở Tam Giác Vàng!
Tô Loan Loan căn bản không thể quên anh ta! Khuôn mặt anh tuấn kia, khí chất thần bí thâm thúy kia, cho dù ai, chỉ cần từng gặp một lần cũng không thể quên sự tồn tại của anh ta!
Vậy mà lại là anh ta!
Lòng Tô Loan Loan khó có thể bình tĩnh, dù thế nào cô ta cũng không dám tin tưởng, người giao đấu với Trần Xuân Độ lại là người khủng bố như thế!
Người kia chính là sự tồn tại mà trước kia đội trưởng của mình nói anh ta quyền khuynh Yên Kinh, bây giờ anh ta lại đang bắt tay với tên còn lại chiến đấu ác liệt với Trần Xuân Độ!
Vậy e rằng người còn lại cũng không kém Kinh bao nhiêu?
Tô Loan Loan nhìn về phía Hộ, người trẻ hơn Kinh đôi chút, cùng là khí chất độc đáo, khí chất độc đáo kia rõ ràng là được dưỡng thành bởi việc đứng ở địa vị cao lâu dài, khó có thể bắt chước.
Tô Loan Loan lập tức đoán ra Hộ và Kinh hiển nhiên cũng là những người có địa vị cực cao, nhưng bây giờ bọn họ không xuất hiện trước mặt truyền thông, không làm cho mọi người sùng bái, thế mà lại đi giao chiến với Trần Xuân Độ!
Tô Loan Loan nhìn về phía khuôn mặt của Hộ, vết máu trên mặt Hộ càng ngày càng nhiều, làm cho anh ta nhìn vô cùng dữ tợn, cũng làm cho trong lòng Tô Loan Loan run rẩy không ngừng, ánh mắt nhìn Trần Xuân Độ có thêm vài phần kinh hãi.
Thế mà lại bị thương... Hai người bắt tay, không chỉ không đánh bại Trần Xuân Độ, chiếm thế thượng phong, trái lại một người trong đó còn bị thương đến hủy dung!
Rốt cuộc Trần Xuân Độ mạnh tới mức nào? Đây là thực lực của Long Vương sao? Hai người kia mạnh như vậy mà còn bị Trần Xuân Độ áp chế!
"Hai người chỉ có chút thực lực ấy thôi à?" Đột nhiên, Trần Xuân Độ tránh được tập kích của Kinh và Hộ, anh lạnh lùng đáp lại, trong giọng nói còn mang theo cảm xúc châm chọc lờ mờ.
"Long Vương, là mày kiệt sức." Hộ hừ lạnh một tiếng, kiếm dài bỗng nhiên đâm ra liên tục, từng luồn tàn ảnh kiếm quang lao về phía Trần Xuân Độ! Hộ thảm hại đứng lên, rốt cuộc Trần Xuân Độ lúc này đã làm lòng anh ta run rẩy!
Trần Xuân Độ nắm chủy thủ trong tay, anh nhìn chằm chằm Kinh và Hộ, giống như ác ma Tu La bước từng bước đi ra!
"Long!" Trần Xuân Độ hét lớn, một luồng khí thế vô hình điên cuồng tụ tập lại!
"Lên!" Ngay khi Trần Xuân Độ hét lớn, cảm giác nguy cơ sống chết mãnh liệt bùng lên trong lòng Kinh, đó là cảm giác trước giờ chưa từng có!
Trần Xuân Độ của lúc này quá đáng sợ! Làm cho anh ta kiêng dè vô cùng! Nếu anh ta không ngăn cản, rất có thể kết cục của anh ta chính là mất mạng!
Hộ cầm thanh trường kiếm trong tay, anh ta cũng đã chém về phía Trần Xuân Độ, Kinh cảm thấy Hộ cũng có cảm giác như mình.
"Trảm!" Trần Xuân Độ đạp một chân xuống mặt đất, mặt đất ầm ầm chấn động, giống như xảy ra động đất, cả người Trần Xuân Độ có một luồng khí thế vô hình hội tụ, Long Nha trong tay, lưỡi đao mỏng như cánh ve đầu đang chấn động, giống như đang cực hưng phấn!
"Bảy!" Trần Xuân Độ đột nhiên biến mất tại chỗ, một bóng tàn ảnh lướt qua không trung, lao nhanh đánh tới vị trí của Hộ!
"Đạp!"
Hai chân Trần Xuân Độ đạp xuống đất, mặt đất dưới chân lập tức xuất hiện một hố sâu rộng, Hộ dĩ nhiên vẫn đánh một kiếm tới, anh ta hoàn toàn không đoán được Trần Xuân Độ sẽ biến mất tại chỗ, một kiếm kia cũng thất bại trong gang tấc!
"Không ổn!"
Sắc mặt Kinh đột nhiên tái nhợt, mặt như giấy vàng, trái tim chợt đập nhanh bùng nổ ở trong lòng anh ta!
Nhưng chờ Kinh kịp phản ứng lại, thời gian cũng đã muộn rồi!
Tô Loan Loan nhìn về phía trời cao, mặt mũi cô ta đã dại ra từ khi nào, hô hấp cũng vô cùng dồn dập!
Một bóng người bay xuống hừ không trung, mang theo sức mạnh vô cùng khủng bố ầm ầm lao tới!
"A..." Hộ cắn chặt răng, anh ta bổ một kiếm ra nhưng căn bản vô dụng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.